Lúc này Diệp Phong đột nhiên lấy một tấm ngọc bội từ trong túi, nó to như quả trứng chim tước, sáng rực rỡ, nhưng cũng vô cùng nhẵn mịn, trong ngọc bội ẩn chứa ánh sáng lưu động, không hề chói mắt mà vô cùng nhẹ nhàng.
Cho dù cách một khoảng cách nhất định, Vương Chấn cũng có thể cảm nhận được hơi thở thánh khiết ẩn chứa trong tấm ngọc bội, nhìn qua cũng biết đây không phải vật phàm.
"Chủ tịch Vương, ngọc bội hộ thân này chính là ... bảo bối trưởng bối tộc tôi luyện chế, đeo nó trên người cho dù là võ giả cửu phẩm cũng khó có thể làm ông bị thương!", Diệp Phong trầm giọng nói.
"Cái gì?"
Nghe thấy vậy, mắt Vương Chấn phát sáng, ánh mắt cháy bỏng nhìn miếng ngọc bội, ông ta kích động nói: "Diệp thần y, món đồ quý giá như này, cậu thực sự muốn tặng cho tôi sao?"
Diệp Phong không biết tại sao Vương Chấn kích động như vậy, nếu xét về giá trị chuỗi Ca Ba Lạp kia vẫn giá trị hơn.
Có điều nghĩ lại, cho dù Ca Ba Lạp có thần kỳ thế nào nhưng Vương Chấn mặc dù là đại gia với gia tài cả trăm tỉ nhưng cuối cùng vẫn chỉ là người bình thường, không thể có được sức mạnh thần bí trong Ca Ba Lạp.
Vậy nên chuỗi Ca Ba Lạp này với ông ta mà nói chẳng là gì cả, chỉ có tác dụng "tà ác bất xâm" mà thôi.
Mà ngọc bội hộ thân của Diệp Phong mặc dù do ông Ngụy tiện tay luyện chế nhưng trong thế tục cũng là vật huyền diệu phi phàm, tương đương với việc có vệ sĩ là võ giả cửu phẩm ở bên cạnh hai tư trên hai tư.
Cần phải biết, võ giả cửu phẩm không xuất hiện nhiều ở tỉnh Giang Nam, mà họ đều là hào kiệt một phương, thân phận phi phàm, sao có thể chịu đựng làm vệ sĩ cho người khác được.
Vậy nên ngọc bội hộ thân này trong mắt Vương Chấn không thể dùng tiền bạc để đổi được.
...
Lúc này Vương Chấn chỉ cảm thấy nhặt được món hời, lập tức đồng ý đổi với Diệp Phong.
Mà sau khi có được Ca Ba Lạp, Diệp Phong cũng rất mừng rỡ.
Ngay sau đó cậu đứng dậy cáo từ vội vàng đến câu lạc bộ Thanh Đằng, chuẩn bị tu luyện trong linh tuyền sau núi.
Lúc này giọng nói của ông Ngụy đột nhiên vang lên bên tai Diệp Phong: "Tiểu Phong, trong chuỗi niệm châu này có sức mạnh tinh thần nồng đậm?"
"Sức mạnh tinh thần là gì?", Diệp Phong nghi ngờ hỏi.
"Trong thế tục, ngoại trừ võ giả dùng sức mạnh cơ bắp, còn có một loại người được gọi là tu sĩ. Họ không tu luyện cơ bắp mà tu luyện thần thức. Thần thức mặc dù thoát khỏi da thịt, nhưng cao hơn da thịt! Một khi tu luyện đến cảnh giới Đại Thừa, chỉ cần một suy nghĩ có thể khiến hàng chục triệu sinh linh bái phục".
Nghe thấy vậy Diệp Phong kinh ngạc hỏi: "Vậy ông Ngụy, bây giờ phương pháp ông dạy tôi tu tiên thuộc loại nào?"