Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Nhưng cô cũng không biết tại sao, khi nhìn thấy Đường An Ni và Diệp Phong thân mật như vậy, trong lòng cô lại có cảm giác chua xót chưa từng thấy.  

 

Chẳng lẽ... cô đang ghen sao?  

 

Lúc suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Mai Dung đỏ bừng, cứ như sắp nhỏ máu tới nơi.  

 

Ngay sau đó, cô lập tức quay đầu đi, sợ Diệp Phong phát hiện ra sự khác thường của mình.  

 

Nhưng cảm giác chua xót trong lòng từ đầu đến cuối không hề tiêu tan.  

 

Có lẽ ngay cả Sở Mai Dung cũng không biết rằng một chàng trai tên là "Diệp Phong" đã vô tình bước vào trái tim của cô, đi qua đi lại trong đó một cách vô cùng bá đạo.  

 

Từ đó về sau, trong tim cô rất khó có thể chứa thêm người nào khác!  

 

...  

 

Lúc này, ánh mắt sắc bén của Diệp Phong nhìn về phía Hoa Anh Kiệt, anh tiến lên một bước, khí thế vững chắc áp đảo hắn.  

 

Bây giờ, Diệp Phong có thực lực cảnh giới Luyện Khí tam trọng, ánh mắt như tia điện, bỗng chốc, Hoa Anh Kiệt rùng mình, như thể hắn đang bị một con quái vật đáng sợ nào đó nhìn chằm chằm, miệng hắn câm như hến, không dám động đậy.  

 

"Ha ha... Hoa Anh Kiệt, bây giờ đã phân thắng bại, đã đến lúc cậu phải thực hiện lời cam kết lúc đầu rồi đấy!", Diệp Phong nói, khóe miệng lại hơi nhếch lên, nở nụ cười giễu cợt.  

 

Nghe vậy, sắc mặt Hoa Anh Kiệt tái nhợt, hắn siết chặt nắm đấm, như thể không thèm quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, muốn xông tới liều mạng đánh Diệp Phong.  

 

Nhưng suy nghĩ hồi lâu, hắn vẫn buông nắm đấm chấp nhận số phận, hắn cúi đầu, nói với âm thanh nhỏ như muỗi kêu: "Phong... Phong gia!"  

 

"Cậu nói gì cơ? Giọng bé tí như đàn bà thế! Nói to lên, tôi không nghe rõ!" Diệp Phong lạnh lùng nói.  

 

"Hừ!"  

 

Một khắc sau, Hoa Anh Kiệt hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy nỗi căm hận, hắn chỉ cảm thấy sự tự tôn và tôn nghiêm mấy chục năm của mình đều bị Diệp Phong nghiền nát vào thời khắc này.  

 

Nhưng tình thế mạnh hơn người, trong lúc bất đắc dĩ, dù sao cũng đã thua thảm hại, hắn hung hăng hét lớn:  

 

"Phong gia! Hôm nay, Hoa Anh Kiệt tôi đã thua. Sau này khi nhìn thấy cậu ở trường, tôi sẽ đi đường vòng! Vẫn mong Phong đại nhân rộng lòng từ bi tha cho tôi”.  

 

"Hừ... cút ra ngoài!"  

 

Diệp Phong vừa dứt lời, Hoa Anh Kiệt đột nhiên xoay người, chạy nhanh ra ngoài như một con chó nhà có tang.  

 

"Đợi đã!"  

 

Tuy nhiên, hắn mới đi được vài bước, lại nghe thấy giọng nói của Diệp Phong sau lưng: "Sau khi ra ngoài đừng quên thanh toán hóa đơn, dù sao cậu cũng là người tổ chức bữa tiệc này, không được quỵt tiền đâu đấy!”  

 

Nghe thấy ba chữ "người tổ chức", Hoa Anh Kiệt chỉ cảm thấy rằng đó là một sự châm chọc với hắn.  

Nhấn Mở Bình Luận