Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh Tô Thính Ngôn - Tiểu Ái

Chương 342:

 

Tô Thính Ngôn yêu cầu người của bệnh viện Trường Linh chăm sóc anh ta thật chu đáo.

 

Nhưng không ngờ, người này dĩ nhiên chạy đến đề tán gẫu với Cố Chân Chân.

 

Bởi vì anh ta dẻo mồm, Cố Chân Chân cũng được anh ta khen đến ngại ngùng.

 

Khi Tô Thính Ngôn đi, anh ta thậm chí còn khoe khoang với Tô Thính Ngôn.

 

Tộ Thính Ngôn nghe xong, cảm thấy bắt lực.

 

Hôm nay, Lại Mỹ Lâm đi tới Trường Linh.

 

Máy. ngày nay, Tô Thịnh Quốc không có việc gì thì lén lút đến xem Cố Chân Chân, và Lại Mỹ Lâm đã bắt gặp một lần, còn ngụy biện.

 

Lại Mỹ Lâm tức giận đến mức bà ta đi tới bệnh viện và đi thẳng đến văn phòng của Cố Chân Chân.

 

“Cố Chân Chân, bà lớn tuổi rồi. Tôi nghĩ răng bà nên về hưu. Vậy mà không ngờ đến tuôi này, bà bắt đầu dụ dô đàn ông.”

 

Có bệnh nhân bên trong, và mọi người rất ngạc nhiên khi thấy Lại Mỹ Lâm đột ngột xông vào.

 

“Cô đang làm gì.”

 

Cô Chân Chân là một người giàu lòng tự trọng, đặc biệt là trước mặt bệnh nhân, bà ấy vẫn rất quyền uy.

 

Lúc này, bà ấy vội đứng lên và kéo Lại Mỹ Lâm đi ra ngoài.

 

“Cô đi ra ngoài nói chuyện.”

 

“Ra ngoài nói chuyện gì.”

 

Lại Mỹ Lâm đã ở phía dưới của Có Chân Chân suốt mây năm nay, nhưng lúc này cuôi cùng có cơ hội xoay người làm chủ nhân, coi như một lần được trở thành vợ cả, cho nên bà ta đầy khí thê.

 

“Bà làm người thứ ba đi dụ dỗ chông người khác, chuyện này có cái gì mà phải ra ngoài nói, bà sợ mắt mặt hả?

 

Vậy thì đừng đi dụ dỗ nữa? Thật là, không xem lại nhan sắc của mình, hoa tàn ít bướm, còn mang bộ dạn này, bà nghĩ người khác nuốt trôi hả.”

 

Cố Chân Chân nhìn Lại Mỹ lâm và chế nhạo: “Trước kia cô chỉ dám vâng vâng dạ dạ môi ngày với tôi, bậy giờ tôi mới biết răng cô cũng có ‘thể kiêu ngạo như vậy.”

 

“Tôi…” Lại Mỹ Lâm nghĩ về quá khứ, kia còn không phải bởi vì bà ta chỉ là tình nhân, cho nên không dám, bây giờ nghĩ đến vẫn cảm thây nghẹn khuất: “Tôi vâng vâng dạ dạ còn không phải bởi vì bà chiêm hồ xí không thải ra.”

 

Cố Chân Chân lắc đầu: “Đi thôi, đi ra ngoài nói chuyện.”

 

“Tôi sẽ không đi ra ngoài, bà có chuyện gì.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận