Chương 1492:
Liễu Anh Lạc rất nhanh đã nhận ra ông không bình thường, bởi vì hiện tại nhiệt độ cơ thể ông rất nóng, gần như muốn cháy tay của bà.
“Lục Tư Tước, anh sao vậy, trên người anh sao lại nóng như thế?”
“Anh Lạc, giữa chúng ta vẫn là anh tiến thêm một bước, em lùi một bước, lúc này đây anh tiến thêm một bước, em đừng lui nữa, được không?”
“Có ý gì?”
“Tiên sinh, người đã mang đến, ở trong phòng khách.” Lúc này Diệp quản gia đi tới, thấp giọng báo cáo.
Liễu Anh Lạc nhìn thoáng qua phòng khách dưới lầu, đứng nơi đó là Lý Ngọc.
Lý Ngọc tươi cười rạng rỡ đứng ở nơi đó, còn ỏn ẻn kêu một tiếng: “Lục tổng, em ở chỗ này chờ anh đó.”
Người này sao lại tới rồi?
“Anh Lạc, trên người anh khó chịu.” Lục Tư Tước nhìn bà, khàn khàn nói một câu.
Liễu Anh Lạc đã cảm thấy cả người ông như thiêu đốt: “Lục Tư Tước, anh làm cái gì với bản thân anh thế hả?”
“Anh bỏ thuốc chính mình, Anh Lạc, anh muốn em.”
Đôi mắt hạnh trong suốt của Liễu Anh Lạc đột nhiên co rụt, ông lại bỏ thuốc mình, ông điên rồi phải không?
“Lục Tư Tước, lần này anh đùa quá trớn rồi đấy!” Liễu Anh Lạc dùng sức rút tay mình về.
Bàn tay nhỏ mềm mại rút ra từ trong lòng bàn tay, Lục Tư Tước chậm rãi ngồi dậy, ông nhìn bà khàn giọng cười nói: “Anh Lạc, trò chơi này đã bắt đầu rồi, em phải chơi.”
Mặt Liễu Anh Lạc lạnh xuống, người đàn ông này một chút cũng không đổi, ông đang buộc bà, bức bà đến tuyệt cảnh.
“Nếu như em không đồng ý thì sao, anh sẽ làm thế nào, cùng Lý Ngọc dưới lầu lên giường?” Giống như Liễu Chiêu Đệ nhiều năm trước?
“Đúng vậy Anh Lạc, về sau chúng ta vẫn sẽ không thay đổi, anh vẫn sẽ yêu em, cưng chiều em, thương em như: cũ, thế nhưng anh không còn sạch sẽ nữa, cho nên Anh Lạc, em sẽ không bỏ rơi anh, đúng hay không?”
Lục Tư Tước mềm mại nhìn bà, ông và bà đi qua nhiều năm như vậy, ở trong năm tháng gian nan nhát, ông đều chưa từng ruồng bỏ qua, đời này của ông chỉ có một người phụ nữ, đó chính là bà.
Người đàn ông có quyền thế ở đỉnh cao sẽ phải chịu rất nhiều dụ dỗ, nhát là đủ loại phụ nữ sẽ nhào lên người ông, thế nhưng, ông cho tới bây giờ chưa từng động tâm với bất kỳ một người phụ nữ nào.
Bà cùng Tô Thành quá trớn, ông hàng đêm mua say, ông không hề chạm vào ai.
Bà thả người nhảy vào biển khơi suốt máy chục năm nay, ông cũng không có.
Ông một mực giữ mình như vậy, đó cũng là điểm mấu chốt của ông, ông vẫn để lại cho ông và bà một khả năng.
Hiện tại, đích thân ông chặt đứt tất cả đường lui.
Thế gian gian nan nhất đúng là năm tháng, ông chịu được nhàm chán, giữ vững thân thể mình, ông chưa từng thua.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!