Chương 2610:
Mỗi một lần bị bắt trở về những người đó đều sẽ đánh đòn cô một trận dã man, một lần nghiêm trọng nhất là cắt đứt đùi phải cô.
Lâm Bát Nhiễm ở trong mo lại thấy được những khuôn mặt dữ tọn hung ác kia, bọn họ còn thô bỉ nhìn cô.
“Ông chủ, con nhỏ kia cứng đầu lắm, càng đánh nó càng chạy, không bằng đề cho các anh em ngủ nó, kiểu gì nó cũng ngoan lại.”
“Gương mặt này dáng người này, nhìn mà các anh em cứng cả lên.”
Đám dơ bản ấy hận không thể nhào lên ăn sông cô.
Song ông chủ 1949 nhanh chóng quát lớn bọn họ: “Tránh qua một bên đi, con này bây giờ là hoa khôi của chúng ta, qua mây ngày đưa nó đấu giá, có thể ăn được rất nhiều tiền đây.”
Trán Lâm Bát Nhiệm úa ra một lớp mô hôi lạnh, lúc này cô cảm giác có một bàn tay võ võ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.
Loại cảm giác này thực sự quá chân thực, hơn nữa khiến cô có một loại cảm giác rất quen thuộc, Lâm Bất Nhiễm đột nhiên mở mắt ra.
Hiện tại trong phòng bệnh rất tối, bên giường cô ngôi một người, là Trương Hàn.
Trương Hàn tới.
Mới vừa rồi là hắn sờ mặt cô, bởi vì cô đột nhiên thức dậy, cho nên tay hắn cứng đờ ở giữa không trung.
“Tỉnh?” Trương Hàn thu tay về, lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng với cô.
Ở trong trí nhớ Lâm Bát Nhiễm, người đàn ông trước mắt này so đám dợ bản thô bỉ kia càng đáng sợ hơn, hắn là nguồn cơn tất cả ác mộng của cô, hắn đến lần nữa đủ đề thức tỉnh tất cả ký ức thông khô của cô.
Lâm Bắt Nhiễm nhanh chóng ngồi dậy, cô cuộn bên giường, mắt phòng bị nhìn hắn: “Anh chưa chết?”
Hai người đã ba năm không gặp, câu đầu tiên cô nói với hắn là “anh chưa chết”, được rồi, Trương Hàn tạm thời xem như cô › đang quan tâm hắn: “Nhiễm Nhiễm, lầu như vậy không gặp, em có nhớ tôi hay không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!