Bỗng nhiên Như Ý có phần hối hận vì mình đã quá nhân từ với tiểu tiện nhân này. Nếu sớm biết nàng ta đê tiện như vậy, thì cô nên dạy dỗ nàng ta đàng hoàng một phen rồi!
Nhỏ máu nhận người thân?
Một chiêu này thật ác độc!
Trác Uyển là muốn đuổi cùng giết tận cô mà! Không chỉ nàng ta muốn đuổi cô ra khỏi phủ Trác Vương, mà càng muốn cho cô mang tiếng xấu, sau này sẽ không có chỗ đặt chân tại kinh thành này nữa!
Kiều phu nhân ở bên cạnh rất vui vẻ, bước lên trước hai bước nói khẽ: “Tiểu thư, lần này ngươi đã thật sự nhận tổ quy tông. Sau này ngươi sẽ thật sự được người của Trác gia công nhận rồi!”
Như Ý tỏ vẻ mỉm cười.
Kiều phu nhân nói: “Tiểu thư cười rất miễn cưỡng, là lo lắng hay là hồi hộp? Đứa nhỏ ngốc, đừng lo lắng. Nhỏ máu nhận người thân rất đơn giản, nhưng đây lại là cách rất quyền uy có hiệu quả, có thể chứng minh ngươi thật sự là Cửu tiểu thư!”
Như Ý khẽ nói: “Phu nhân, thật ra… lúc trước khi Tứ ca dẫn ta từ bên ngoài về, các ngươi thật sự chưa từng hoài nghi ta là giả sao? Thật ra ta cũng không biết mình có phải là Cửu tiểu thư thật sự không đây?”
Kiều phu nhân mỉm cười nói: “Thì ra là như vậy, ngươi căng thẳng cũng là chuyện bình thường. Có điều đừng quá lo lắng ngươi sẽ vượt qua được thôi.”
Như Ý hỏi: “Phu nhân dám chắc chắn như vậy sao?”
Kiều phu nhân gật đầu: “Ta cũng đã từng thấy Mẫn phu nhân, tiểu thư chính là con gái ruột của là lão gia, điều này tuyệt đối không sai được! Hơn nữa tất cả những người đã gặp qua Mẫn phu nhân đều sẽ đều tin tưởng tiểu thư chính là con gái ruột của lão gia. Nếu không tiểu thư cho rằng lão gia, Thái lão gia, và nhiều người của Trác gia sẽ dễ dàng tin tưởng tiểu thư là Trác Linh thật sự hay sao?”
Như Ý tò mò nói: “Ta đúng là giống với Mẫn phu nhân… Ý của ta là ta rất giống mẫu thân của ta sao?”
Kiều phu nhân gật đầu: “Quả thực chính là cùng một khuôn đúc ra, chỉ có điều tiểu thư trẻ hơn Mẫn phu nhân mà thôi.”
Như Ý nói: “Nếu như đợi lát nữa ta nhỏ máu nhận người thân không thông qua được thì sẽ làm sao?”
Kiều phu nhân cười nói: “Không cần lo lắng, chắc chắn tiểu th có thể thông qua!”
Như Ý không nói.
Cô không hiểu tại sao Tiêu phu nhận lại tin chắc mình là Trác Linh thật sự.
Nhưng cô đúng là từ một thời không khác xuyên qua đến nơi này, cho dù dáng vẻ có giống nhau đi nữa cô cũng không phải là Trác Linh thật sự.
Lúc Như Ý còn đang sững sờ bỗng nhiên Trác Công Quý nói: “Như Ý, con chuẩn bị xong chưa?”
Như Ý nói: “Chuyện này…”
Trác Công Quý nói: “Hài nhi, con không cần căng thẳng. Chỉ là một thủ tục mà thôi, sau này con có thể ở phủ Trác Vương ngẩng cao đầu làm người!”
Như Ý nói: “Thật ra… Con còn chưa ăn sáng đâu. Hơn nữa…Con ít máu như vậy lại không ăn sáng, con sợ nếu rút máu ra chắc chắn con sẽ mệt mỏi ngất xỉu mất. Đúng rồi, đúng rồi, tối qua con bị cảm lạnh, cả người vô cùng khó chịu căng thằng đây…!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!