Chương 1251
“Được rồi, tôi nhận thua!” Hà Dĩ Phong phất tay, ai kêu anh lại đi quen biết với lão hồ ly Lâm Quân này chứ?
“Tôi chỉ nhắc nhở anh, đừng xem thường James, đề phòng ông ta một chút” Lâm Quân vẫn không nhịn được mà nói với Hà Dĩ Phong một câu nữa.
“Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ tới Pháp giúp bác Lê, anh thì sao?”
“Tôi cảm thấy James có phái người tới thành phố A quan sát hành tung của tôi, bây giờ tôi đi Pháo chắc chắn sẽ đánh rắn động cỏ, qua khoảng thời gian này thì tính tiếp đi, bây giờ cha vẫn chưa đồng ý, anh cũng không cần phải , “Vậy nên tôi vẫn có thể nghỉ ngơi mấy ngày nữa?” Hà Dĩ Phong mở miệng.
“Ý của tôi là anh có thể xuất phát sau mấy ngày nữa” Lâm Quân châm một điếu thuốc, híp mắt, cười như không cười, nhìn về phía Hà Dĩ Phong.
Khóe miệng Hà Dĩ Phong co giật một lúc: “Lâm Quân, anh cũng quá đáng quá rồi đấy!”
“Đúng là không ai gian bằng thương nhân, ác bằng thương nhân..”
Hà Dĩ Phong đấu miệng với Lâm Quân một lúc rồi quay về, Lê Nguyệt vẫn còn ở nhà đợi anh ta quay về, hơn nữa anh sắp ra nước ngoài một khoảng thời gian, cũng phải quay về chuẩn bị chút. Phong Linh Đàm đột nhiên yên tĩnh trở lại, gạt tàn đựng đầy tàn thuốc lá.
Sáng sớm hôm nay, khi Hà Dĩ Phong còn chưa tới, anh đã kêu thím Trương đưa mấy đứa nhóc quay về nhà cũ, bây giờ trạng thái của anh cũng không thể nào chăm sóc cho chúng được.
Trong căn nhà rộng lớn chỉ còn lại bóng hình hiu quạnh của Lâm Quân.
Lâm Quân cử động tay hai cái, màn hình liền sáng lên, anh đang kết nối từ xa với một người ở Pháp, người liên hệ là lê Vân Hàng: “Về kiến nghị tối qua của con về LX, cha đồng ý”
Hai ngày sau…
Hà Dĩ Phong đeo khẩu trang, anh đang chơi điện thoại ở khu thi đấu lớn nhất của thành phố Marseille, Pháp, trên màn hình là cảnh tượng nóng như lửa đốt, người chủ trì đang cầm micro, điều khiển bầu không khí của cuộc thi, khiến cả hội trưởng lại náo nhiệt lên lần nữa.
“Được đấy Hà Dĩ Phong, làm mánh khóe lớn như vậy” Lâm Quân năm trên ghế sofa, nhàn nhã nhìn vào video đang phát trực tiếp của Hà Dĩ Phong, bật cười.
“Còn phải nói, anh cũng không xem tôi có thân phận gì?” Hà Dĩ Phong hừ hai tiếng, vô cùng đắc ý.
“Vâng vâng vâng, là công tử giàu có nhất Đông Nam Á, anh nói xem, nếu như cha anh biết được anh phá hủy danh dự của gia đình như vậy thì liệu có chém chết anh không?”
“Cha tôi thì có gì mà không được chứ, tôi chính là cháu đích tôn trong nhà đấy” Hà Dĩ Phong khinh thường liếc nhìn Lâm Quân, hơn nữa lẽ nào chuyện này không phải là anh ấy kêu mình làm vậy sao?
“Được rồi, đừng nói linh tinh nữa, kế hoạch sao rồi?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!