Chương 659: Thừa nhận
Lê Nhật Linh lắc đầu và đưa ngón tay ra ấn huyệt thái dương: “Dẫn em đi xem Hòa Phòng”
Chắc chắn là cô đã hiểu lầm rồi, Lâm Quân sẽ không làm những chuyện tự vả mặt mình như vậy, Hòa Phong thật sự là Hòa Phong của cô. Nhưng nếu là như vậy thì ai là người đưa cho cô mẩu giấy đó để cho cô hiểu lầm?
Lê Nhật Linh, em nói cho rõ ràng đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sẽ khiến cho em cảm thấy Hòa Phong không phải là con của em?”
“Tại sao tôi phải nói cho anh nghe?” Dù cho chuyện của Hòa Phong là do cô hiểu lầm Lâm Quân rồi, nhưng thực sự Lâm Quân đã tìm một người phụ nữ tóc vàng không biết là ai ở nước Mỹ và bị cô bắt gặp, không lẽ chuyện này còn là giả sao?
Trước đó anh đã giải thích cho Lê Nhật Linh nghe rồi, nếu như lúc đó Lê Nhật Linh chịu tin tưởng vào lời của anh thì đâu có những suy đoán sau này, Lâm Quân cảm thấy đầu của mình sắp nổ tung ra rồi, tại sao cứ có người muốn giở trò giữa bọn họ chứ. Ba năm trước đã vậy, bây giờ cũng như vậy.
Việc quan trọng hơn là Lê Nhật Linh càng ngày càng không muốn tin tưởng anh rồi, người khác chỉ cần khẽ nói này nói kia thôi là Lê Nhật Linh sẽ nghi ngờ anh ngay.
Đó chính là việc khiến cho anh bất an nhất: “Em xác định em không nói?” Lâm Quân trầm cả mặt và chậm rãi nói: “Nếu như em không muốn nói thì đừng có mơ mà gặp được Hòa Phong. Anh sẽ nói cho nó nghe là mẹ của nó cho rằng nó không phải là con của mẹ nó”
Lâm Quân đột nhiên quay đầu lại và nhìn chăm châm cô, giọng nói của anh bình tĩnh đến mức đáng sợ: “Lê Nhật Linh em nói thử xem nếu như vậy về sau Hòa Phong có muốn gặp em nữa không?”
Lê Nhật Linh trừng to mắt lên: “Lâm Quân! Em là mẹ của nó!”
“Khi em dẫn theo Hạ Ly rời bỏ anh với Hòa Phong không để lại một câu nói nào, em có từng suy nghĩ qua em là mẹ của Hòa Phong không?”
Lâm Quân gần như là gầm thét lên câu nói đó. Khi Lê Nhật Linh rời đi, anh thậm chí còn suy nghĩ nếu như Lê Nhật Linh lại biến mất nữa, đi tiếp thêm mấy năm như vậy nữa thì anh phải làm thế nào?
Hòa Phong với Tiểu Cảnh phải làm thế nào?
Anh không chắc chắn anh còn có thể đợi Lê Nhật Linh thêm ba năm nữa, mỗi một ngày Lê Nhật Linh không ở bên cạnh anh, thậm chí là từng phút từng giây cũng là sự dày vò với anh.
“Lâm Quân” Lê Nhật Linh nghiêm túc: “Về sau em sẽ nói anh nghe về chuyện này. Nhưng bây giờ em muốn gặp Hòa Phong, nó đang tìm mẹ của nó”
“Là ai đã nói cho em nghe Tiểu Cảnh là con của anh với Ôn Hòa?”
“Em không biết” Lê Nhật Linh lắc đầu, cô dường như nhớ lại được điều gì và nói: “Là một cô y tá gửi thư cho em.”
“Cô y tá?”
“Là người đến thay thuốc cho em mà bị anh chửi đến khóc đấy”
Lâm Quân nhớ ra rồi, đó là lần anh ra ngoài hút thuốc gặp được Hạ Huy Thành đến bệnh viện, nếu không thì anh có thể ở bên cạnh Lê Nhật Linh mỗi một ngày rồi, làm sao có thể để cho người khác thừa cơ làm chuyện xấu được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!