Chương 777: Không chịu thua kém
Mẹ Lê nhìn thấy Lê Minh Nguyệt thì cảm thấy tự tin hơn nhiều, dù sao cũng là đứa con mà bà ta nhìn từ bé đến lớn, cô ấy có tính cách thể nào bà †a cũng biết rõ.
Đặc biệt là so với người đàn ông hung dữ vừa rồi thì Lê Minh Nguyệt ở trước mặt bà ta, hoàn toàn không là gì cả.
Ánh mắt mẹ Lê dần lộ ra khinh thường, ngẩng cao đầu, dường như sắp dùng cảm để đối mặt với Lê Minh Nguyệt vậy.
Sắc mặt của Hà Dĩ Phong cũng không dễ nhìn, đã bao lâu rồi không có ai dám ở trước mặt anh ta diễu võ dương oai như vậy rồi chứ?
Hà Dĩ Phong kéo Lê Minh Nguyệt ra sau lưng mình, lộ ra nụ cười chế nhạo: “Bà cũng lợi hại khi có thể gây chuyện đến tận đây đấy: Mẹ Lê cũng không chịu thua kém: “Tôi đến tìm con gái tôi thì làm sao chứ?”
“Con gái bà?” Hà Dĩ Phong cười, nếu như không phải cha Lê nhập viện, e rằng anh ta đã không thể điều tra ra được việc này.
Chỉ là anh ta vẫn không muốn làm tốn thương Lê Minh Nguyệt, nên văn luôn không nói ra.
Nhưng nếu như mẹ Lê đã quá ép người như nh ta cũng không cần phải che giấu chuyện này nữa, nếu như giữ lại bên cạnh Lê Minh Nguyệt những con giòi bọ không thể ném đi được này, vậy chỉ bằng không cần còn hơn.
Mẹ Lê không biết Hà Dĩ Phong có ý gì, nhưng văn không chịu khuất phục, dáng vẻ của Hà Dĩ Phong khiến bà ta vô cùng khó chịu, đang định chửi mắng thì lại bị Lê Đức Dương dứng bên cạnh im lặng nấy giờ giữ lại.
So với mẹ Lê, hiển nhiên Lê Đức Dương có mắt nhìn sắc mặt người khác hơn.
Giọng điệu của Hà Dĩ Phong như vậy có lẽ là đã biết chuyện của nhà bọn họ, nếu như ép Hà Dĩ Phong quá đà, vậy thì đứng nói đòi được tiền của bọn họ, e rằng chính mình còn phải bỏ tiền ra đền bù nữa, vậy thì thật sự không thỏa đáng rồi Có điều tại sao Hà Dĩ Phong vẫn không muốn nói ra, thì anh ta không thể biết được.
Hà Dĩ Phong ở bên ngoài luôn là một tay ăn chơi, anh ta vẫn luôn cảm thấy Hà Dĩ Phong kết hôn với Lê Minh Nguyệt là vì cảm thấy Lê Minh Nguyệt đơn thuần dễ lừa, cũng không có gia cảnh, tính cách cũng yếu đuối, cho nên mới cho cô ta vào nhà họ Hà.
Nếu như là như vậy, sap Hà Dĩ Phong lại phải quan tâm đến cảm xúc của cô ta, vì cô ta mà giấu giếm chứ?
Anh ta không thể nào hiểu được.
€ó điều vần giả vờ thật thà cười: “Xin lối chủ tịch Phong, xét theo vai vế trong nhà thì cũng phải gọi anh một tiếng em rể đúng không không?
Nếu như không phải cha đang ở trong bệnh viện không chịu nổi nữa, thì chúng tôi cũng sẽ không đến làm phiền các người đúng không?”
Hà Dĩ Phong nhếch miệng chế nhạo, nhưng không nói câu nào, chỉ lạnh lùng nhìn Lê Đức.
Dương, xem xem anh †a muốn giở trò gì “Sao lại không chịu nổi nữa? Không phải đã sớm thanh toán viện phí rồi sao?” Lê Minh Nguyệt nhíu mày, cô ấy cũng không ngốc, Hà Dĩ Phong không thiếu tiền, sẽ không keo kiệt đối với những loại chuyện này.
‘Về phần Hà Dĩ Phong tính toán chỉ li từng chút một với cô ấy, lúc mới bắt đầu cô ấy còn cảm thấy ảo não, sao những người nhà giàu này lại keo kiệt thế chứ, sau này mới biết, hóa ra Hà Dĩ Phong chỉ thích trêu chọc mình mà thôi.
Lê Đức Dương thở dài nhìn Lê Minh Nguyệt: “Vấn đề không phải là tiền viện phí, nhưng vẫn luôn nằm trong bệnh viện như thế, em cũng.
không phải không biết nơi như bệnh viện..” Lê Đức Dương nhìn Lê Minh Nguyệt, dáng vẻ ngập ngừng không nói lên lời.
Lê Minh Nguyệt ngẩn ra, cô ấy đã đối phòng bệnh thành phòng riêng, hoàn cảnh cũng tốt, không có cái gì có thể bới móc được mà.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!