Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban - Hạ Tịch Quán (tác giả Lưu Ly Tuyết Tuyết)

Chương 1691:

 

Đà của cú ngã quá lớn, mọi người ngã lăn ra đất.

 

Đây là bãi cỏ của vườn sau, ánh đèn tối om, Hạ Tịch Quán cảm giác mình và Tiểu Lục Họa ngã trên người ai đó, người kia đỡ lấy mẹ con các cô, hiện tại giống như đệm thịt người đệm dưới thân các cô, vững vàng che chở các cô.

 

Hạ Tịch Quán không thấy đau, Tiểu Lục Họa trong ngực cũng không bị thương chút nào, đang mở to một đôi mắt đen to lanh lợi nhìn.

 

Hàng mi nhỏ dài run rẫy, Hạ Tịch Quán tròng mắt nhìn bàn tay đặt trên bờ eo mình, cô hiện tại vẫn còn ở trong lòng người kia.

 

Thế giới đột nhiên liền an tĩnh.

 

An tĩnh đến độ cô có thể rõ ràng nghe được tiếng tim đập từ phía sau, nhịp tim của anh vẫn đập đều có lực như thế, khiến người ta bình tĩnh an lòng.

 

Thế nhưng anh đang thở gấp, không biết nơi nào đang đau.

 

“Anh… có bị thương không, em xem một chút.”

 

Hạ Tịch Quán căng thẳng, ôm Tiểu Lục Họa định đứng dậy.

 

Thế nhưng cánh tay đặt trên eo cô kéo ại, để cô vùi ở trong ngực anh, không muốn đứng dậy.

 

Không muốn cô quay đầu nhìn.

 

Viền mắt Hạ Tịch Quán đỏ lên, cô có hễể chắc chắc rồi, trên xe buýt không phải là mơ, chính là anh.

 

Anh đã từng trở lại.

 

Cô ngửi được hơi thở của anh, trong hơi thở nam tính sạch sẽ mát lạnh xen lẫn mùi nước khử trùng nhàn nhạt, anh dường như bị thương rất nặng rất nặng.

 

Hạ Tịch Quán vươn tay, cầm bàn tay đặt trên eo mình, vuốt nhè nhẹ: “Là anh sao? Có phải là… anh không?”

 

Lục Hàn Đình người mặc đồ đen, không đội mũ lưỡi trai, cô ở trên vũ đài nhảy múa, anh sao có thể không xem, nên toàn bộ hành trình anh đều ở chỗ tối nhìn cô.

 

Sau đó lại nghe được cô kinh hoảng gọi “Tiểu Lục Họa”, anh liền nhanh chóng chạy đến.

 

Trên gương mặt anh tuần tinh xảo của Lục Hàn Đình lộ ra vẻ tái nhợt ốm yếu, › ở đây mờ tôi, làm cả người anh chìm trong bóng tối, hiện tại mẹ con các cô đều ở trong ngực anh, Hạ Tịch Quán hỏi, anh không trả lời.

 

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhanh chóng ngưng kết một tầng nước trong suốt, ngay cả tiếng nói cũng run rấy: “Anh làm sao vậy, anh không cho em xem, cũng không nói chuyện, em rất sợ…”

 

“Kỳ thực gặp phải thất bại gì em cũng không sợ, chúng ta nhất định có thể nắm tay nhau cùng gánh chịu, nhưng anh không ở bên cạnh em, làm em thấy sợ, em không biết cơ thể anh thế nào, càng sợ hơn…”

 

“Chúng ta xa nhau lâu như vậy, em nhớ anh, thật nhớ rất nhớ anh, Lục Hàn Đình…”

 

Từng giọt nước mắt không chút phòng bị đập xuống, Hạ Tịch Quán lập tức ướt đẫm viền mắt.

 

Bên tai Lục Hàn Đình đều là tiếng nức nở thương tâm của cô, đóng rồi lại mở mí mắt, anh vươn tay giữ chặt bàn tay tay nhỏ mềm của cô trong lòng bàn tay mình.

 

Lục Hàn Đình nghiêng người, chôn khuôn mặt tuần tú trong mái tóc cô, cọ ở lên cần cổ trăng mịn màng của cô, đôi môi mỏng khô khốc hôn lên da thịt mềm mịn của cô: “Đừng khóc.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận