Chương 295: Người Càng Đông Càng Tốt
Hai mắt Song Song sáng lên, cô nhìn Hạ Tịch Quán đầy phần khích: “Quán Quán, cô muốn làm gì?” Song Song rất ngưỡng mộ Hạ Tịch Quán, vì Hạ Tịch Quán luôn có rất nhiều thủ đoạn để chém Hạ Nghiên Nghiên không còn manh giáp.
Hạ Tịch Quán thần bí chớp mắt, tạm thời giữ bí mật, rất nhanh sẽ biết.
Song Song luôn mong chờ hành động của Hạ Tịch Quán, nhưng buổi họp tuyên dương đã kết thúc suôn sẻ. Hạ Nghiên Nghiên cũng đã có một bài phát biểu hoàn hảo trên bục, lấy tư thái ưu nhã mềm mại nhận được sự tán thưởng của cả sảnh đường. Tiếng “tạch tạch” cứ tập trung vào Hạ Nghiên Nghiên, một cô gái thiên tài, Hạ Nghiên Nghiên được đưa lên trời, Song Song chờ từ đầu đến cuối vẫn không hề thấy Hạ Tịch Quán ra tay.
Hạ Tịch Quán đứng ở phía sau bình tĩnh nhìn Hạ Nghiên Nghiên, không hề có bất cứ động tĩnh gì.
Buổi họp khen thưởng kết thúc, mọi người bước vào trường quay, lúc này có người gọi Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, nghe nói cô sắp được đài truyền hình phỏng vấn, mau đến đây, chẳng lẽ còn muốn chúng tôi đợi, thời gian của Nghiên Nghiên rất quý báu, cô tốt nhất đừng có giở trò náo loạn gì khiến mình khó chịu!” Tính tình nóng nảy của Song Song sắp bùng nỗ nhưng Hạ Tịch Quán đã kịp thời dừng ánh mắt chặn lại, lúc này đã có rất đông người chạy tới, Hạ Nghiên Nghiên bị vây ở trung tâm, vô cùng rạng rỡ.
Hạ Nghiên Nghiên giả vờ quở trách mọi người, tỏ ra vẻ thánh mẫu bảo vệ Hạ Tịch Quán: “Ôi, các người đừng nói Quán Quán như vậy, Quán Quán dù thế nào cũng là em gái tôi, tôi muốn cô ấy chia sẻ phần vinh dự này với tôi.” Mọi người đều nhìn Hạ Tịch Quán với vẻ khinh thường.
“Nghiên Nghiên, cô quá tốt bụng rồi đó.” “Đúng vậy, Nghiên Nghiên, có một số người lúc hại cô cũng không lưu tình, lòng dạ vô cùng ác độc, nếu không phải do bản thân cô xuất sắc, đã sớm bị kẻ đó dồn vào đường cùng rồi.” “Nghiên Nghiên, chúng ta đừng lãng phí thời gian ở đây, hãy đến studio để chúng tôi chụp một vài bức ảnh đẹp cho cô, làm tiêu đề trên các tờ báo nào.” “Được rồi.” Trước khi Hạ Nghiên Nghiên rời đi, cô ta đắc ý nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, em mau đến nhanh chút nhé, chị vào trước.” Hạ Nghiên Nghiên hết sức vênh váo rời đi cùng mọi người.
“Quán Quán, đuôi của Hạ Nghiên Nghiên vềnh lên tận trời rồi, cô ta là đang khoe khoang với cô.” Song Song tức giận nói.
Hạ Tịch Quán nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé của Song Song: “Song Song, đừng tức giận, đi thôi, đến đài truyền hình phỏng vắn!” Trong studio.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!