Nếu không phải nàng ấy mạng lớn, may mắn được Lãnh quản gia cứu, vừa lúc Vân Trân lại ở Vương trạch, bằng không Liễu Trản Anh khẳng định không sống tới bây giờ.
Ở Vương trạch, Vân Trân mất một đêm mới kéo được Liễu Trản Anh và thai nhi trong bụng từ quỷ môn quan trở về.
Tổn thương lần đó đối với Liễu Trản Anh và thai nhi trong bụng có hại rất lớn.
Sau này nếu điều trị thỏa đáng, có lẽ còn có thể thuận lợi sinh hạ thai nhi, mẫu tử bình an. Nhưng hiện tại...
Vừa rồi nàng đã cho Liễu Trản Anh uống một viên hộ tâm đan, tạm thời bảo vệ tâm mạch.
Có điều... .
Truyện đề cử: Tổng Tài Nguy Hiểm, Anh Thật Hư Hỏng
"Xin hỏi vì sao vương phi lại đột nhiên xuất huyết?" Vân Trân hỏi Triệu Húc.
Triệu Húc nghe xong, ánh mắt lộ vẻ khó xử.
Dù sao việc này liên quan đến hậu viện vương phủ...
Triệu Húc không biết nên nói thế nào, nhưng nha hoàn nhạn Bắc bên cạnh Liễu Trản Anh lại không có nhiều băn khoăn như vậy, lập tức nói: "Còn không phải do tiện tì Thính Phong kia gây họa sao? Nếu không phải ả, vương phi sao có thể động thai khí? Sao có thể ngất xỉu?"
Thính Phong?
Vân Trân nhíu mày.
Thì ra thời điểm Triệu Húc rời kinh, trong cung ban thưởng bốn mỹ nhân. Bốn mỹ nhân kia lần lượt tên Mộ Thanh, Thính Phong, Nguyên Hương và Tích Tuyết.
Nguyên Hương, Tích Tuyết, khi nãy ở cửa Bạc Liễu Viện Vân Trân đã gặp.
Mỹ nhân Thính Phong chính là "tiện tì Thính Phong" mà Nhạn Bắc nói.
Trong cung ban thưởng mỹ nhân, Triệu Húc không thể cự tuyệt.
Sau khi tới Quán Châu, hắn liền an bài họ ở hậu viện, không bắt họ làm việc nặng nề, vốn định chờ công việc bận xong sẽ tống cổ từng người đi.
Thế gian này, khó nhất chính là hưởng thụ ân mỹ nhân.
Huống chi trong số mỹ nhân này, rốt cuộc có bao nhiêu tai mắt, hay tất cả đều là tai mắt, Triệu Húc không có cách nào xác định. So với để vậy, không bằng nuôi trước, sau đó tìm cơ hội tống cổ ra ngoài.
Hiện tại Liễu Trản Anh là vương phi của hắn, chuyện bốn mỹ nhân, Triệu Húc cũng nhắc với nàng ấy. Chỉ là, hắn vốn tưởng với sự thông minh của Liễu Trản Anh, hẳn có thể đoán được đám mỹ nhân này đều là "mỹ nhân có độc", hắn tuyệt đối sẽ không chạm vào. Không ngờ, Túc vương phi Liễu Trản Anh lại bị tình yêu cùng ghen ghét che mờ hai mắt, trở nên ghen tị.
Đặc biệt là nữ nhân xuất hiện bên cạnh Triệu Húc.
Triệu Húc không để ý tới đám mỹ nhân đó.
Nhưng Liễu Trản Anh lại coi các nàng là cái đinh trong mắt.
Ba người Mộ Thanh, Tích Tuyết và Nguyên Hương còn tính là an phận, sau khi vào vương phủ chưa từng làm chuyện dư thừa. Tích Tuyết còn vì nguyên nhân nào đó, được Triệu Húc thưởng thức, để nàng chiếu cố Hắc đại nhân.
Nhưng trong bốn người, mỹ nhân tên Thính Phong lại là kẻ không an phận.
Thính Phong là người xinh đẹp nhất trong bốn mỹ nhân, dã tâm không nhỏ, tuyệt đối không cam lòng chỉ làm một "tiểu nô tỳ" trong vương phủ. Cho nên, nàng ta luôn nghĩ mọi cách xuất hiện trước mặt Triệu Húc, muốn khiến Triệu Húc chú ý.
Tâm tư của Thính Phong không làm Triệu Húc chú ý, nhưng lại khiến Liễu Trản Anh chán ghét.
Hôm qua, Liễu Trản Anh ngất xỉu xuất hiện quả thật có liên quan tới Thính Phong.
Cụ thể thế nào, Nhạn Bắc không nói với Vân Trân. Nàng ấy chỉ kể Thính Phong kia ăn nói lỗ mãng, vương phi giáo huấn vài câu, nàng ta cũng dám tranh luận. Vương phi nhất thời tức giận, ngất xỉu, lúc té xỉu, bất hạnh đụng trúng tảng đá bên cạnh, liền xuất huyết.
Sau khi Liễu Trản Anh xảy ra chuyện, Thính Phong bị nhốt vào phòng chất củi.
Vân Trân biết sự việc chắc chắn không đơn giản như Nhạn Bắc kể.
Chẳng qua cụ thể thế nào, nàng không muốn hỏi.
Nếu đổi lại là thai phụ bình thường, té ngã chắc chắn không nghiêm trọng như Liễu Trản Anh, nhưng trước đây Liễu Trản Anh trúng độc, thân thể chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.