Hạ nhân lui xuống.
Triệu Húc lại muốn đút Vân Trân ăn.
Nhưng bầu không khí vốn ấm áp lại vì chuyện vừa rồi, không thể cứu vãn được.
Vân Trân có tâm sự, không ăn uống được gì, chỉ ăn qua loa một chén cháo liền muốn cáo từ.
Nàng muốn về Tê Thư Trai, nhưng Triệu Húc hi vọng nàng tiếp tục ở lại Hàn Lan Viện.
Vân Trân kiên trì.
Triệu Húc không muốn chọc giận nàng, đành phải đồng ý. Hắn lệnh hai nha hoàn hầu hạ thân cận đến Tê Thư Trai chiếu cố nàng.
Triệu Húc nhìn nàng và hai nha hoàn rời khỏi Hàn Lan Viện.
"Vương gia muốn gặp vương phi và Chiến tướng quân không?" Nguyên Bảo hỏi.
"Mời họ vào." Triệu Húc lãnh đạm nói.
Liễu Trản Anh và Chiến Sơn Hà đi đường khác tới, cho nên không chạm mặt Vân Trân.
Vào thiên thính, Triệu Húc đang ngồi ở ghế trên uống trà.
"Thần thiếp gặp qua vương gia."
"Thần gặp qua Túc Vương."
Liễu Trản Anh và Chiến Sơn Hà hành lễ.
"Vương phi và Chiến tướng quân không cần khách khí, ngồi xuống đi." Triệu Húc buông ly trà trong tay, nói.
Liễu Trản Anh nhìn hắn, gương mặt vốn minh diễm vì vừa sinh hài tử mà vàng như nến, trông rất chật vật, hai mắt cũng vẩn đục mất đi phong thái ngày xưa, khiến người ta không thể nắm bắt.
"Vâng." Nàng đáp.
Chiến Sơn Hà nhìn sắc mặt Liễu Trản Anh, lại nhìn Triệu Húc, lộ vẻ bất mãn. Có điều, gã không nói gì thêm, lặng lẽ ngồi xuống cạnh Liễu Trản Anh.
Nhìn họ ngồi xuống, Triệu Húc sai người rót trà.
"Không biết vương phi và Chiến tướng quân sáng sớm tới đây là vì chuyện gì?" Triệu Húc bình tĩnh hỏi.
"Sao vương gia lại nói như vậy?" Không đợi Liễu Trản Anh lên tiếng, Chiến Sơn Hà đã nói, "Vương phi là thê của ngài, thê tử tới vấn an trượng phu còn cần lý do gì sao?"
Triệu Húc lạnh giọng: "Đúng vậy, nhưng Chiến tướng quân không phải thê tử của bổn vương. Bổn vương sớm đã nghe nói tướng quân oai phong lẫm liệt trên chiến trường thế nào, có điều dù tướng quân có uy phong thế nào, nơi này cũng là Túc Vương phủ của bổn vương! Ở Túc Vương phủ không cho phép Chiến tướng quân muốn giết ai thì giết kẻ đó!"
Chiến Sơn Hà lập tức nghe hiểu ẩn ý của Triệu Húc, hắn là đang nói chuyện hôm qua ở hành lang gã muốn giết Vân Trân, tức khắc cung mày nhíu chặt, sắc mặt hơi khó coi.
"Vương gia." Liễu Trản Anh dò hỏi, "Nghe nói tối qua có nha đầu ngủ lại trong phòng vương gia. Không biết có việc này không."
"Đúng là có chuyện này." Triệu Húc gật đầu.
Sắc mặt Liễu Trản Anh lập tức thay đổi.
Nàng không ngờ Triệu Húc lại dễ dàng thừa nhận như vậy, nàng còn tưởng hắn sẽ tiếp tục che giấu.
"Vừa lúc, bổn vương cũng muốn nói chuyện này với vương phi."
"Nói chuyện này?" Liễu Trản Anh bất an.
"Đúng vậy." Triệu Húc gật đầu, "Đúng vậy, bổn vương định giữ nàng ấy ở lại trong phủ."
"Cái gì?" Liễu Trản Anh kích động, thiếu chút làm rơi ly trà trong tay.
Nàng ngẩng đầu, không dám tin mà nhìn Triệu Húc.
Nàng không dám tin Triệu Húc lại trực tiếp nhắc tới chuyện này.
Nàng muốn từ trên mặt hắn tìm thấy sự đùa giỡn, nhưng đáng tiếc nàng phải thất vọng rồi.