Thật ra Liễu gia hi vọng gã có thể chọn tổ chức ở Trấn Bắc Hầu phủ, nhưng hoàng đế không muốn.
Cuối cùng, Chiến Sơn Hà chỉ đành cử hành hôn lễ ở tiểu viện đang ở.
Người Liễu gia ở kinh thành, ngoại trừ Trấn Bắc Hầu lão phu nhân tuổi tác đã cao, không tiện đi lại nên không tới, những người khác như Liễu Minh Cẩn, Liễu Hoán Hoán đều có mặt.
Còn người Liễu gia ở Bắc địa, nghe nói chỉ có thê tử của Liễu Minh Nhẫn - Dương Tuệ dẫn theo mấy chị em dâu vào kinh hỗ trợ.
Còn về Liễu phu nhân...
Nghe nói sau khi Trấn Bắc Hầu qua đời, bà ta liền bị bệnh, nằm liệt trên giường, sức khỏe ngày càng kém.
"Nàng chạy đi đâu đấy?" Thời điểm Vân Trân tới, nàng bị Triệu Húc ngăn lại.
"Chỉ là vui quá, quên cùng tới đây, cho nên tới muộn." Vân Trân đáp.
"A." Triệu Húc lắc đầu, nắm tay nàng vào trong.
Triệu Húc là Túc Vương, chỗ ngồi tương đối ở phía trước.
Vân Trân đi cùng hắn, cũng có thể đứng phía trước nhìn Tử Thị và Chiến Sơn Hà bái đường.
"Chờ một chút!"
Ngay lúc Tử Thị và Chiến Sơn Hà chuẩn bị bái đường, ngoài cửa đột nhiên có người gọi.
Hôn lễ đang tiến hành vì âm thanh này mà dừng lại.
Người trong phòng và trong viện đều cùng nhìn về phía cửa.
Vân Trân cũng nhìn ra.
Nơi đó có một nữ tử mặc xiêm y màu vàng đang đứng.
Nàng ta có hơi quen mặt, trong tay cầm một hộp gấm.
Chờ nàng ta tới gần, Vân Trân mới nhận ra người nọ là La Chước, chính là La Chước năm đó ở Vĩnh Hạng được Tử Thị hết lòng chiếu cố.
Chẳng qua La Chước của hiện tại đã thay đổi rất nhiều, mới đầu Vân Trân không nhận ra.
La Chước cầm đồ trong tay đi về phía này.
"Ai đấy?"
"Không quen biết."
Hạ nhân định cản La Chước lại, bị Tử Thị can ngăn.
"La Chước?" Tử Thị vén khăn voan trên đầu, nhìn người đi tới.
Phụ thân La Chước là cấp dưới của phụ thân Tử Thị.
Năm đó Tào gia bị vu oan, người nhà La Chước cũng bị liên lụy.
Do đó thời điểm ở Vĩnh Hạng, Tử Thị chiếu cố La Chước cũng vì muốn đền bù cho nàng ta.
Có điều, từ khi bọn họ chọn hướng đi khác nhau, quan hệ giữa Tử Thị và La Chước đã không bằng ngày trước.
La Chước vào Vũ Vương phủ, thành thị thiếp của Vũ Vương Triệu Kỳ.
Nàng ta đã từng hoài hài tử của Triệu Kỳ, nhưng vì Vũ vương phi tranh giành tình cảm, không thể sinh ra.
Sau đó nàng ta thế nào, Vân Trân không biết.
Bởi vì lúc ấy nàng đã rời khỏi kinh thành.
Có điều nhìn dáng vẻ nàng ta lúc này, cuộc sống hẳn không được như ý.
"Tử Thị, nghe nói hôm nay ngươi thành thân, cho nên ta cố ý tới chúc mừng." La Chước nhìn Tử Thị, cười cười, "Tốt xấu gì chúng ta cũng đã từng là tỷ muội, hôn lễ của ngươi, sao ta có thể không đến chúc mừng chứ?"
"Ngươi có lòng." Ánh mắt Tử Thị trở nên phức tạp, "Ngươi giao lễ vật cho quản gia đi.
Chờ ta bái đường xong sẽ đón tiếp ngươi."
"Không cần." La Chước nhíu mày, "Lễ vật này ta muốn tự tay đưa cho ngươi."
"Vị cô nương này..." Chiến Sơn Hà lên tiếng.
Tử Thị duỗi tay ngăn gã lại.
"Để thiếp xử lý là được." Tử Thị nói.
Nói đến cùng, tình nghĩa giữa nàng và La Chước vẫn còn đây.
Hôm nay lại là ngày đại hỉ của nàng, nàng không thể ở trước mặt khách khứa làm khó La Chước.
"Ngươi muốn tặng ta cái gì?" Tử Thị đi tới trước mặt La Chước, hỏi..