Vân Trân đi ngang, những lời này, từng câu từng chữ đều lọt vào tai nàng.
"Nè, cung nữ Thịnh Vân Trân! Gọi ngươi đây!" Lúc này, Ô Châu từ viện bên cạnh đi ra, chỉ vào Vân Trân, nói, "Hải Đường Tô hôm nay ngươi làm lại không hợp khẩu vị của tiệp dư nhà ta! Hiện tại ngươi trở về, lập tức làm hai mươi cái mới! Nửa canh giờ sau, tiệp dư nhà ta muốn dùng nó tiếp khách. Nếu không tốt, cẩn thận ta xử lý ngươi!"
Nói xong, Ô Châu xoay người bỏ đi.
Vân Trân đứng tại chỗ.
Vừa rồi Ô Châu giáo huấn nàng, mấy cung nữ ăn Hải Đường Tô bên cạnh hiển nhiên nghe thấy.
Các nàng xấu hổ nhìn Vân Trân, sau đó bưng Hải Đường Tô rời đi.
...
Vân Trân lại trở về làm hai mươi cái Hải Đường Tô.
Hôm nay nàng cảm thấy mình không khỏe. Bởi vì, nguyệt sự của nàng tới. Mỗi tháng đến ngày này đều rất khó chịu. Có điều, nàng vẫn cố gắng làm xong hai mươi cái Hải Đường Tô.
Làm xong, nàng bỏ Hải Đường Tô vào hộp đồ ăn, sau đó mang tới tẩm điện của Thịnh Lang Hoàn.
Nhưng chờ nàng tới tẩm điện, cung nữ giữ cửa lại nói Thịnh Tiệp Dư tới Ngự Hoa Viên, bảo nàng mang Hải Đường Tô qua đó.
Vân Trân hít sâu một hơi, mang đồ tới Ngự Hoa Viên.
Đi nửa đường, nàng nghỉ ngơi một chút, thật sự là vì tình huống hôm nay đặc biệt, có hơi mất sức.
...
Chờ tới Ngự Hoa Viên, nàng nhìn thấy Thịnh Lang Hoàn ở trong đình nói chuyện với người khác.
Vân Trân không muốn gặp phiền phức, vốn định giao Hải Đường Tô cho cung nữ của Thịnh Lang Hoàn rồi quay về, không ngờ lại bị Ô Châu phát hiện trước.
"Tiệp Dư, công chúa điện hạ, Hải Đường Tô của Tử Vân Cung chúng ta tới rồi." Ô Châu nói.
Ô Châu dứt lời, Thịnh Lang Hoàn trong đình liền nhìn qua đây.
Người ngồi đối diện Thịnh Lang Hoàn bị cây cột cản trở, Vân Trân không thể lập tức thấy rõ người nọ là ai.
Có điều, Ô Châu đã đẩy nàng ra, nàng dù muốn đi cũng không đi được.
Vân Trân hít sâu một hơi, mang hộp đồ ăn đi vào trong đình.
"Nô tỳ gặp qua Tiệp Dư, gặp qua..." Vân Trân hành lễ với Thịnh Lang Hoàn.
Lúc này, nàng cuối cùng cũng thấy rõ người ngồi đối diện Thịnh Lang Hoàn là ai.
Vân Trân ngây ra một lúc, nhanh chóng hành lễ với người nọ: "Nô tỳ gặp qua Ngọc Nhung công chúa."
Giờ phút này, ngồi đối diện Thịnh Lang Hoàn chính là Triệu Ngọc Nhung.
"A? Đây không phải Thịnh cửu tiểu thư sao?" Triệu Ngọc Nhung kinh ngạc.
Bởi vì sau khi giả chết, Vân Trân dùng thân phận Thịnh Vân Trân quay lại kinh thành, bởi vậy người trong thành đều biết nàng là Thịnh Vân Trân.
Lần này trở về, nàng vẫn dùng thân phận này.
Người quen lúc trước như Triệu Ngọc Nhung, tuy rằng biết rõ thân phận của Vân Trân, nhưng hiện tại, vì đủ loại nguyên nhân, mọi người đều giữ kín như bưng thân phận thật của nàng.
"Đúng vậy." Thịnh Lang Hoàn thở dài, dùng ánh mắt phiền muộn nhìn Vân Trân, "Muội ấy hiện đang làm việc ở Ty Thiện Ty. Sau khi ra khỏi lãnh cung, ta phái người nghe ngóng tung tích của muội ấy, cảm thấy thương hại, nên đưa nàng ấy tới Tử Vân Cung, muốn chiếu cố nhiều một chút. Dù sao, chúng ta cũng là tỷ muội."
"Tiệp Dư đúng là người thiện lương." Triệu Ngọc Nhung nói.
Thịnh Lang Hoàn vẫy tay, lúc này làm như nhớ ra trong tay Vân Trân còn cầm hai hộp đồ ăn lớn, vội bảo Ô Châu tiến lên cầm giúp.
"Muội đừng đi vội, để Ngọc Nhung công chúa ăn thử Hải Đường Tô muội làm xem." Thịnh Lang Hoàn nói với Vân Trân.