Nghe nói sau khi thánh chỉ hạ xuống, Mai Chiêu Dung quỳ ngoài Thanh Hoa Cung của hoàng đế suốt một ngày.
Nhưng cuối cùng, hoàng đế vẫn không thay đổi ý chỉ.
Ông ta chỉ nói Ngọc Kính công chúa còn nhỏ, đợi nàng ấy đến mười lăm tuổi cập kê, mới tổ chức hôn lễ với Cam Lang Vương.
Hiện giờ đến khi Tam công chúa Triệu Ngọc Kính cập kê chỉ có hai năm ngắn ngủi.
Trước đây ở Ninh Vương phủ, Mai Chiêu Dung không hề nổi bật, dưới gối chỉ có một nữ nhi là Triệu Ngọc Kính, cũng không có nhà mẹ đẻ quyền thế để dựa vào.
Tuy mọi người đều thổn thức, nhưng không ai dám cầu tình thay Tam công chúa Triệu Ngọc Kính, chọc giận hoàng đế.
Mai Chiêu Dung cũng biết.
Sau khi về cung điện của mình, bà ấy càng nhốt mình trong phòng, ngay cả tiệc mừng thọ của hoàng đế mấy ngày sau cũng cáo ốm không tham dự.
...
Chớp mắt, tiệc mừng thọ của hoàng đế đã tới.
Đây là sinh thần thứ hai sau khi đương kim Thánh Thượng đăng cơ trải qua.
Sinh thần trước đó, vì tiên hoàng băng hà chưa đến một năm, cho nên mọi thứ tổ chức đơn giản. Hiện tại đã qua một năm, yến hội càng làm lớn.
Cả nước chúc mừng, hơn nữa còn đặc xá phạm nhân bị giam giữ trong đại lao.
Tiệc mừng thọ của hoàng đế tổ chức ở Quốc Thọ Viên.
Quốc Thọ Viên gần Hàm Nguyên Điện.
Vân Trân tuy chỉ là cung nữ dâng trà, nhưng mấy ngày nay cũng bị điều tới Quốc Thọ Viên hỗ trợ.
Hôm nay, chưa đến giờ Mão, cung nữ nội thị như Vân Trân đã phải xuống giường, bắt đầu bận rộn.
Đến giờ Thìn, có đại sứ, sứ thần cùng gia quyến tiến cung.
Đến giờ Tỵ canh ba, mọi người lục tục vào chỗ ở Quốc Thọ Viên.
Giữa trưa một khắc, hoàng đế, Thái Hậu, Vương Hoàng Hậu và phi tần hậu cung, hoàng tử cùng công chúa tới Quốc Thọ Viên.
Hoàng đế vừa tới, mọi người liền đứng dậy hành lễ.
Tiếp theo chính là chúc thọ, tặng lễ vật...
Sau khi tiệc mừng thọ bắt đầu, Vân Trân đã được thay thế, ở ngoài Quốc Thọ Viện chờ phân phó.
Bên trong là cảnh tượng náo nhiệt thế nào, nàng chỉ có thể đứng bên ngoài, cách hồng tường cao cao nghe từ xa.
"Điện hạ! Điện hạ đừng chạy nữa... Chờ nô tỳ..."
Đúng lúc này, trước hoa viên có hai người chạy qua.
Vân Trân ngẩng đầu nhìn, thấy Thất hoàng tử Triệu Du chạy qua trước mặt, rẽ vào trong viện bên cạnh.
Cung nữ chạy theo sau nó đổ đầy mồ hôi.
Vân Trân sửng sốt, nhìn trái nhìn phải, phát hiện không có cung nữ thái giám nào khác.
Nàng không yên lòng, xoay người tìm một cung nữ quen biết, nhờ hỗ trợ trông chừng, sau đó nâng bước chạy về phía Triệu Du vừa biến mất.
...
Vì hôm nay là tiệc mừng thọ của hoàng đế, do vậy đa số cung nhân trong cung cùng hộ vệ đều bị điều tới Quốc Thọ Viên. Cho nên cả đoạn đường Vân Trân đi, trên cơ bản không thấy ai cả.
Rất nhanh, ở gần Hoa Thanh Cung, nàng tìm được Thất hoàng tử Triệu Du cùng cung nữ hầu hạ nó.
"Điện hạ, ngài theo nô tỳ về đi. Nếu ngài còn không về, nô tỳ không có cách nào trả lời Thẩm Chiêu Nghi. Điện hạ, ngài thương hại nô tỳ đi." Cung nữ kéo tay Triệu Du, năm nỉ.
Thất hoàng tử Triệu Du, năm nay đã mười lăm, từ hài tử đáng yêu đã trở thành thiếu niên khôi ngô tuấn tú.
Nhìn từ xa, ngươi sẽ cảm thấy thiếu niên này mặt mày như ngọc, dáng cao như tùng.
Nhưng chỉ cần ngươi đến gần, đối diện với cặp mắt kia, rất dễ nhìn ra được nó không giống thiếu niên bình thường. Trong đôi mắt thanh triệt ấy vẫn có nét non nớt và sạch sẽ của hài tử, đồng thời cũng mang theo vài phần ngây thơ và ngơ ngác.