"Nàng không cần xin lỗi ta." Triệu Húc đè bả vai nàng lại, lắc đầu, "Bởi vì nàng và ta đều không ngờ sự việc sẽ đi đến nước này."
Bọn họ đều biết Lưu Vân Bạch không hề đơn giản.
Nhưng đồng thời, bọn họ lại không thể vượt qua "mồi" hấp dẫn Lưu Vân Bạch tung ra. Chỉ cần bị "mồi" kia hấp dẫn, ngươi sẽ dẫm một chân vào bẫy của Lưu Vân Bạch, không thể không tiếp tục đi về phía trước.
"Tuy rằng hiện tại chúng ta không thể không hợp tác với hắn, nhưng điều này không có nghĩa chúng ta phải làm theo tiết tấu của hắn." Triệu Húc nói.
"Chàng định thế nào?" Vân Trân hỏi.
Triệu Húc nhìn nàng.
Thật ra có một số việc hắn không muốn nói với nàng.
Về triều đình, về tranh đoạt hoàng quyền.
Đồng ý hợp tác với Lưu Vân Bạch, không chỉ vì Vân Trân, vì Vân Trân muốn cứu cung nữ tên Tử Thị kia, mà cũng vì đây là cơ hội làm suy yếu thế lực của Vương gia tốt nhất.
Triệu Kỳ tuy rằng không phải nhi tử thân sinh của hoàng đế, nhưng sau lưng gã lại có toàn bộ Hoài An Hầu phủ Vương gia, có Vương Hoàng Hậu tính kế cho gã. Nếu lần này có thể thành công, dù hoàng đế nể mặt lão hầu gia Hoài An Hầu phủ, không xét nhà diệt tộc Vương gia, Vương gia cũng sẽ tổn thương nguyên khí.
Việc này đối với Lưu Vân Bạch mà nói là cơ hội tốt.
Còn đối với hắn, làm sao không phải cũng là cơ hội tốt chứ?
Chỉ là đứng trước cơ hội này, cái giá hắn phải trả khẳng định lớn hơn Lưu Vân Bạch.
...
Kế tiếp, Triệu Húc hợp tác với Lưu Vân Bạch, không cho Vân Trân nhúng tay.
Nàng làm việc ở Hoa Thanh Cung, chỉ thỉnh thoảng đi ngang Ngự Hoa Viên hay ở bên ngoài Ngự Thư Phòng nghe có cung nữ nội thị ngầm thảo luận về Vương gia.
Qua cỡ nửa tháng, rốt cuộc cũng có tin tức chính xác truyền tới.
Vụ án Hộ Bộ Thị Lang Tào Hãn trước đây bị Hình Bộ phúc thẩm.
Tra lại án tử năm đó, quả thật có điểm đáng ngờ.
Nghe nói Diêm Tá ở Hình Bộ tra được "chứng cứ thông địch phản quốc" mà lão hầu gia tra được từ Tào gia năm đó có giả. Theo đó, lại có người tự xưng là nhũ mẫu Tào gia cầm thư tuyệt bút của Tào Hãn viết cho phu nhân lần đó cùng chứng cứ chứng minh Vương gia cấu kết dư nghiệt phản quốc Tào Hãn để lại tới Hình Bộ.
Rất nhanh, căn cứ từ những chứng cứ và thư tuyệt bút đó, Hình Bộ tìm được thêm chứng cứ mới, cùng trình tới trước mặt hoàng đế.
Hoàng đế lập tức nổi trận lôi đình, muốn bắt giữ lão hầu gia Hoài An Hầu phủ.
Ngay lúc này, Vương Hoàng Hậu chạy tới bên ngoài Ngự Thư Phòng, nói phụ thân của mình bị oan, ông ta tuyệt đối không làm ra chuyện như vậy.
Công chúa Triệu Ngọc Dao cùng Ngũ hoàng tử Triệu Kỳ cũng quỳ gối bên ngoài Ngự Thư Phòng, thỉnh cầu phụ hoàng họ bớt giận, còn cầu xin cho Vương gia.
Lại nói, vụ án này do tiên hoàng xử lý.
Nếu cứ tùy tiện lật đổ án tử tiên hoàng phê, thật sự không ổn.
Những vương công đại thần dựa vào Vương gia cũng sôi nổi tới ngự tiền, cầu xin cho Hoài An lão hầu gia.
Nhất thời trong cung ngoài cung, lòng người hoảng sợ.
Ngay khi hoàng đế do dự có nên xử lý nhẹ, tha cho Vương gia một con đường sống...
Thái Hậu ở An Bình Cung lâu ngày không hỏi chuyện triều chính sai ma ma bên cạnh tới truyền lời. Ma ma nói, ý của Thái Hậu là vụ án này nên giải quyết thế nào thì giải quyết thế ấy, không thể vì vụ án này do tiên hoàng xử lý mà oan uổng trung thần, khiến trái tim nhân tài của Vân Hán Quốc rét lạnh.
Nếu tiên hoàng sai, vậy chờ trăm năm sau Thái Hậu sẽ tự mình xuống địa phủ, nói rõ với tiên hoàng.