*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Có bị sao không?! - Hoàng My lo xem xét Min Cẩu mà không thèm để ý xung quanh.
- Không thấy Dung Xuyên công tử đang ở đây sao?! Dám thất lễ như vậy! Cô muốn chết à?! - Nữ gia đinh kia quát tháo Hoàng My.
Tất cả người khách ở tiệm vải thầm cầu phúc cho hồng nhan. Dung Xuyên công tử nổi tiếng hám sắc, đào hoa. Những tiệm vải ở kinh thành này không tiệm nào là không biết đến Dung Xuyên công tử, người chuyên vung tiền đi mua những loại vải đắt tiền để tặng mĩ nữ.
Hoàng My cũng chẳng quan tâm đến người kia mà chỉ lo cho Min Cẩu có bị sao không.
- Cô kia! Cô có nghe tôi nói gì không?! - Nữ gia đinh kia tức giận, giơ tay định đánh Hoàng My.
- Khoan đã! - Cánh tay nữ gia đinh kia bị giữ lại bởi một bàn tay rắn chắc.
- Cô nương này! Có thể cho ta xem mặt?! - Dung Xuyên đưa tay định giữ cằm Hoàng My.
Ngay lập tức, Min Cẩu nhảy bổ vào người Dung Xuyên khiến anh ta lùi lại vài bước, suýt ngã. Hoàng My cũng giật mình mà nhìn cảnh tượng đó.
Đẩy được Dung Xuyên cách xa Hoàng My ra được thì Min Cầu quay về với cái ôm ấm áp của Hoàng My.
- Lại phá nữa rồi! - Hoàng My cười khẽ.
Nụ cười khe khẽ lại khiến bao người điêu đứng. Hoàng My chẳng để tâm mà chỉ ôm Min Cẩu nói lời xin lỗi với Dung Xuyên.
- Cô nương này! Có thể cho ta hỏi rằng cô đến tiệm vải này để mua gì không? - Dung Xuyên ngạc nhiên muốn lòi con mắt vì nhan sắc của cô nương trước mặt mình.
- A...quên mất! Ta muốn mua tấm vải này, bà chủ...? - Hoàng My ngó nghiêng như tìm bà chủ.
- Bà chủ! Lấy cho tôi tấm vải này! - Dung Xuyên hét lớn.
- Được rồi! Đây đây thưa Dung Xuyên công tử! - Bà chủ hấp ta hấp tấp bọc vải đưa cho gia đinh của Dung Xuyên.
- Nếu công tử đã lấy rồi thì thôi vậy! - Hoàng My nhẹ nhàng vuốt Min Cẩu định rời đi.
- À không! Nếu cô nương đã thích tấm vải này thì ta mạn phép được tặng nó cho cô nương được chứ?! - Dung Xuyên cười.
- Vậy thì phải cảm ơn công tử đây rồi! - Hoàng My cười nhẹ.
Sau khi bước chân ra khỏi tiệm vải thì Hoàng My nhẹ nhàng ôm Min Cẩu đến một ngõ khuất rồi phi thân lên nóc nhà.
Trên nóc nhà, một cô gái có sắc đẹp khiến thiên hạ trầm trồ đang ngồi ôm một con chó đen khá là ngầu. Cuộn vải thì đã được ném vào không gian nên người cô khá là thoải mái.
- Chậc! - Ánh mắt thục nữ dịu dàng đã không còn, Hoàng My trở lại với con người thật của mình.
Khang Dung Xuyên - Công tử đào hoa ăn chơi có tiếng kinh thành. Trong một lần đi mua vải tặng mĩ nữ thì được chiêm ngưỡng nụ cười tươi tắn xinh xắn như hoa của Ngọc Tiên. Từ đó Dung Xuyên công tử đã từ bỏ tính cách đào hoa phong nhã của mình để theo đuổi Ngọc Tiên. Sau này, thách thức Cương Lãnh dành Ngọc Tiên nên đã bị đâm chết. Nhân vật phản diện thì ngu rồi!
Min Cẩu cũng thích ở hình hài chó hơn nên chẳng muốn biến thành người, để Hoàng My vuốt ve như thế.
- Được rồi! Ta đi về thôi Min! - Hoàng My đứng dậy rồi ôm Min Cẩu về hoàng cung.
Việc đi chơi của hoàng hậu đã trơn tru trót lọt khi hoàng thượng ngồi xử lý triều chính. Phượng Nghi cung trống vắng, không cung nữ, không thái giám. Một mình một cô gái nhỏ nhìn ngắm tấm vải mình đã mua.
- Ngươi có may vá được không? - Hoàng My chọc vào người Min Cẩu.
- Thần làm được! - Vừa nói, Min Cẩu vừa bắt đầu khâu may vá của mình.
- Làm cho ta một chiếc váy hiện đại và một chiếc váy cổ trang! Nó sẽ đủ chứ? - Hoàng My gỡ vài chiếc trâm trên đầu xuống.
- Đủ...! - Min Cẩu ngừng một lúc rồi trả lời.
- Được rồi! Việc này nhờ ngươi! Ta cần đi đến thăm một số cô gái không biết điều rồi! - Hoàng My nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, bộ đồ trên người bỗng biến thành Phượng bào sặc sỡ của hoàng hậu.
____________________
- Hoàng hậu cát tường!
- Miễn lễ đi! - Hoàng My phẩy tay rồi ngồi xuống chiếc ghế dành cho mình.
- Như thường ngày, các muội lại đến thỉnh an ta! Hôm nay ta có chuyện muốn nói với các phi tần của hoàng thượng! - Hoàng My nhẹ nhàng mở đầu.
- Ta biết các muội muốn chiếm lấy sự yêu thích của hoàng thượng. Việc đó khiến mọi người phải cạnh tranh nhau về mọi mặt. Nhưng ta muốn nói rằng, các muội đừng cố gắng nữa. Việc một người đàn ông năm thê bảy thiếp ở thời đại của chúng ta là đều bình thường. Và chúng ta sẽ không muốn mình trở thành vợ lẻ. Ta khuyên các muội hãy từ bỏ chốn hậu cung này. Thay vì dành một quãng thanh xuân ngắn ngủi để cạnh tranh, chúng ta có thể dùng một quãng thanh xuân đó để tìm được hạnh phúc mới cho mình. Ta mong các muội sẽ nghe ta! - Hoàng My nói những điều mình suy nghĩ cho những phi tần kia nghe và mong họ có thể hiểu mình.
____________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ năm, ngày 3 tháng 9 năm 2020
Thời gian đăng: 24 giờ 30 phút
Thời gian hoàn thành: 23 giờ 58 phút
Nhớ ad không mọi người??? Dạo này ad bắt đầu đi học lại. Chắc ai còn tuổi đi học cũng vậy nhỉ! Ad phải giảm thời gian chơi lại nên thời gian viết cũng không nhiều. Ad nói để đỡ phải có vài bạn bảo ad là "Tác giả dạo này không ra chương, chắc là lười rồi" hay là "Viết thì viết đại 1 chương đi, cứ bắt người ta chờ".
Vậy thôi! Chúc mọi người buổi đêm vui vẻ!