#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
Diên Thế Trường đi trước, còn Hoàng My lẽo đẽo theo sau. Cô nhìn căn biệt thự của nam chủ mà có chút tham lam, chỉ có một chủ nhân mà xây to thế này làm gì!? Dư tiền quá vậy??
Nhắc đến tiền mới nhớ, hệ thống có nói là mỗi thế giới thì sẽ bị vô hiệu hoá một vật phẩm. Dù sao Hoàng My cũng cần phải biết vật phẩm không thể sử dụng là gì, còn biết đường mà xử lý.
- "Hệ thống, vật phẩm bị vô hiệu hoá của thế giới này là gì?"
- [ Vật phẩm bị vô hiệu hoá của thế giới này là Tình Dược ]
Thì ra là lọ thuốc vô dụng đó!
Mà không có nó thì coi bộ cũng khó đây. Dù sao thì mấy thế giới trước cô cũng có đôi lúc âm thầm nuốt vài viên.
Hệ thống không muốn nói đến chuyện đó, mà muốn để xem, người yêu cái đẹp như Hoàng My sẽ công lược thế nào khi nhìn thấy gương mặt được làm giả của Diên Thế Trường, và có dễ dàng chấp nhận nó như nữ chủ đã làm không.
Hoàng My suy tư một lúc về lọ thuốc vô dụng kia rồi tỏ vẻ đã hiểu, dù sao cũng không cần thiết mấy, cô có thể coi nam chủ như bạn thân mà đối đãi. Vừa hoàn hồn lại thì cô đã đâm sầm vào cái gì đó.
- Cô nên tập trung một chút.
Diên Thế Trường nghiêng đầu ra sau, liếc mắt nhìn Hoàng My. Cô nhận ra là mình vừa mới đâm vào bờ lưng vững chãi của anh, thỏ thẻ xin lỗi rồi sải dài chân bước song song cùng anh ta vào trong nhà.
- Chào mừng thiếu gia trở về!
Hoàng My có thể thấy là mình đứng ở một vị trí vô cùng đắt địa, không hề mập mờ ánh nhìn, mập vô cùng rõ. Tại sao họ chỉ chào mỗi Diên Thế Trường? Sồu nhaa!
Hoàng My: "..." Chửi ai mập!?
Hoàng My đương nhiên có tính kiêu kì từ trong máu, dù có bị nhiễm tính của nữ phụ hay không thì cô vẫn cứ kiêu ngạo bất chấp. Dù sao cô cũng có quyền được kiêu mà, nên khi nhìn thấy người hầu xem mình như vô hình, thái độ của cô đương nhiên cũng sẽ không hài lòng.
Diên Thế Trường nhìn gương mặt của cô, như thể hiểu được Hoàng My, anh xoa thái dương rồi ra lệnh:
- Sau này chào cả thiếu phu nhân, đừng quên cô ấy.
- Vâng, thưa thiếu gia. Xin thiếu phu nhân thứ lỗi!
Người hầu trong nhà thì khá đông, lại vô cùng quy củ, dập khuôn, gương mặt không có cảm xúc nào như thể nhân bản một người thành hàng tá người vậy.
Hoàng My thì đang vô cùng thích thú cách xử lý lịch sự với "người vợ hợp đồng" của Diên Thế Trường, thái độ cũng hoà hoãn hơn. Anh ta cũng không biết tại sao nhìn mặt cô là anh có thể hiểu được như vậy, thấy gương mặt của cô tươi hơn vài phần, Diên Thế Trường cũng có chút thoải mái như thể mình mới làm được một chuyện tốt.
- Chào thiếu gia, thiếu phu nhân.
Bác quản gia bước đến, cúi người chào. Hoàng My vốn kính lão đắc thọ nên cũng cúi người chào bác. Bác quản gia thấy thế thì định kiến với cô cũng bớt đi phần nào.
Hoàng My chắc chắn không thể biết là mình trong mắt người làm của Diên gia vốn dĩ đã trở nên kinh khủng cỡ nào đâu.
- Thiếu phu nhân có muốn lên xem phòng của mình ngay bây giờ không?
- Vâng!
Hoàng My theo bác quản gia lên lầu, đằng sau là rất nhiều người mặc đồ đen đang bê mấy thùng đồ lên cùng. Còn Diên Thế Trường ung dung thì ngồi trên sofa phòng khách, gọi một cuộc điện thoại đi.
Nhìn căn phòng rộng rãi trống hoác trước mặt, Hoàng My không khỏi thầm cảm thán. Đến phòng cho người vợ hợp đồng cũng thoáng mát và sạch sẽ như vậy, nguyên chủ đúng là ngu rồi mới bỏ Diên Thế Trường ngay từ đầu, nếu không quan tâm đến nhan sắc thì có phải cô ấy đã được ăn sung mặc sướng không.
Nguyên chủ: "..." Tôi không phải nữ chính, tôi là phản diện mààà!!
- Thiếu phu nhân muốn thêm thứ gì thì cứ nói với tôi. Tôi sẽ đi chuẩn bị giúp người.
Bác quản gia nghĩ Hoàng My dù gì cũng là một tiểu thư đài các, sống trong nhung lụa nên sẽ đòi hỏi nhiều thứ cho căn phòng mới của mình. Thế nên ông đã chuẩn bị sẵn một quyển ghi chú trước khi cô về tới nhà rồi.
- Dạ thôi không cần đâu, đồ cháu mang đến ở nhà cũng rất nhiều, không nhất thiết phải mua đồ mới. Cháu cũng có thể tự mình sắm đồ bằng tiền của bản thân, bác cũng có nhiều việc cần làm, quan tâm thêm cả cháu thì sẽ rất mệt đấy ạ.
Hoàng My cười, nói bằng giọng nhẹ nhàng vô cùng "con cháu" nhất có thể. Bác quản gia có chút bất ngờ trước câu trả lời của cô, tâm trạng cũng tốt hơn mấy phần, trước khi đi còn nói với Hoàng My:
- Cháu không cần phải lo lắng đến vậy. Chuyện sắm đồ trang trí phòng thì cháu cứ tự nhiên, cứ gọi vệ sĩ đi theo giúp đỡ, có gì thì cứ nói bác.
Bác quản gia lúc đầu vốn không muốn cuộc hôn nhân chính trị này diễn ra, dù sao Minh đại tiểu thư cũng mang danh kiêu ngạo, không coi ai ra gì. Điều quan trọng nhất vẫn là vô cùng ghét sự xấu xí của thiếu gia nhà ông mà năm lần bảy lượt từ chối hôn sự. Nếu ông không biết sự thật về gương mặt xấu xí đó của thiếu gia nhà mình thì có lẽ còn có chút thương cảm cho vị Minh đại tiểu thư đó. Dù sao con gái mà, không được cưới người mình yêu thì làm sao chấp nhận được một người xấu xí kinh khủng khiếp chứ!
Hoàng My đứng giữa căn phòng trống, tưởng tượng cách bài trí một lúc rồi định gọi cho một số trung tâm chuyên nghiệp, nhưng đột nhiên 29 xuất hiện trước khi cô kịp mở điện thoại.
- [ Nếu muốn, tiểu thư có thể dùng tích phân để trang trí lại căn phòng ]
- "Được sao?"
- [ Hệ thống có thể kiêm luôn cả việc tẩy não những người liên quan ]
- "Vậy làm đi"
Mặc dù Hoàng My không biết cái hệ thống này định làm gì nhưng vẫn bảo nó làm. Hệ thống nghe xong thì một màn hình xanh đã hiển thị trước mặt cô.
Màn hình xanh phản chiếu căn phòng của Hoàng My, cả hình ảnh cô đang đứng nhìn không khí nữa.
- [ Tiểu thư cần tưởng tượng hình ảnh vật dụng hoặc sử dụng bản vẽ chuyên dụng của hệ thống để tạo hình vật dụng và trang trí lại... ]
Nghe hệ thống lải nhải một hồi thì Hoàng My mới bắt tay vào việc trang trí. Mấy người mặc đồ đen cũng bị cô đuổi hết ra ngoài từ lúc nào nên không biết cô đang làm gì trong đó.
Một lát sau, Hoàng My hoàn tất việc trang trí căn phòng xinh xắn của mình. Cảm giác như đang chơi game vậy, vô cùng phấn khởi.
- [ Xác nhận sử dụng dịch vụ trang trí...Thành Công! Trừ 200.000 tích phân, còn lại 4.800.000 tích phân. ]
Dù cái giá hơi chát nhưng Hoàng My cũng mặc kệ, cô cũng đã có một căn phòng đẹp rồi. Hệ thống cũng đã tẩy não mấy người mặc đồ đen, đến lúc cô ra ngoài thì họ vẫn cư xử bình thường. Giống như tin rằng, mình mới vừa giúp Hoàng My trang trí phòng vậy.
Hoàng My bước xuống lầu, định ra ngoài mua sắm thêm một vài thứ lặt vặt thì đã thấy gương mặt không mấy vui vẻ của người quen.
Xui xẻo thật!
- Thiếu phu nhân...
- Tôi đã trang trí phòng xong rồi, không mất quá nhiều thời gian chứ?
Hoàng My trực tiếp đi lướt qua Kiên Trung mà tiến đến ngồi cạnh Diên Thế Trường, dù có cách một khoảng khá xa.
Kiên Trung bị bơ nhưng cũng cố không nổi giận, anh ta vốn nóng tính, làm việc cho Thế Trường bấy lâu cũng biết cái tính ghét ồn ào của chủ nhân. Luôn cố gắng ôn tồn hết sức, nhưng cuối cùng lại vì một cô gái chân yếu tay mềm mà mất hình tượng.
Tác giả: "..." Đúng là chân yếu tay mềm...