Chương 1261
Vốn dĩ cô ta cho rằng gặp lại Tô Duy Nam có thể nhóm lên một hy vọng tình yêu mới, cũng có thể cho Mộ Nhất Vi một gia đình hoàn chỉnh, nhưng bây giờ thì sao?
Mộ Mãn Loan chầm chậm quay đầu đi, ánh mắt đờ đẫn của Mộ Mẫn Loan nhìn sang Tô Duy Nam đang quỳ nửa người trên sàn, vô cùng thân mật ôm cô bé lai đó lên. “Bảo Anh, con có ngoan không?”
Lúc Tô Duy Nam nói câu này vô cùng cưng chiều, giọng điệu dịu dàng không giống bình thường.
Bảo Anh gật đầu nhẹ, đôi tay của cô bé quàng qua cổ của Tô Duy Nam, thơm một cái lên má anh ấy: “Cha, Bảo Anh rất là ngoan đấy, nhưng mà một mình con ở đây rất nhớ chai”
Nhìn thấy tương tác giữa hai người Tô Duy Nam và Bảo Anh, bỗng Mộ Mân Loan cảm thấy hai người họ mới là cha con chân chính. Còn mình và Mộ Nhất Vi vốn không có cách nào chen vào.
Sự nhung nhớ và kiên trì bao nhiêu năm qua giống như sụp đổ trong khoảnh khắc này.
Cả người Mộ Mãn Loan như bị khoét hết ra.
“Mãn Loan, cô không sao chứ?”
Tô Kim Thư thấy sắc mặt Mộ Mẫn Loan không đúng, cô liền đi lên trước.
Lúc này Mộ Mãn Loan mới tỉnh táo lại, cô ta hơi hoảng loạn lắc đầu.
"Chị...Chị không sao, chị rất ổn, ừm...Kim Thư, chị có thể
lên lầu mượn phòng tắm một lát được không?”
Khi Mộ Mẫn Loan nói câu này giọng run rẩy, cả người cô †a hoảng hốt thấy rõ.
“Mãn Loan!”
Còn chưa đợi Tô Kim Thư trả lời, Mộ Mân Loan đã ôm Mộ Nhất Vi chạy như bay đi thẳng lên lầu.
Nhưng chưa đi đưa hai bước, cô ta đột nhiên cảm giác được phía trước đen lại, cả người ngã nhào về trước. “Mãn Loanl”
Bên tai đột nhiên truyền đến giọng kêu lo lắng của Tô Kim Thư.
Đôi tay Mộ Mẫn Loan buông ra, cô †a từ từ nhắm mắt lại. Cô ta cảm thấy rất mệt mỏi, cô ta thật sự rất rất muốn nghỉ ngơi một lát...
“Tân Tấn Tài, rốt cuộc Mộ Mẫn Loan như thế nào rồi?” Tân Tấn Tài đi từ phòng Mộ Mẫn Loan ra, Tô Kim Thư là người đi lên sớm nhất.
“Tóm lại là không có vấn đề gì quá lớn, có thể là do mệt quái”
"Mệt quá sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!