Chương 1289
“Rất xin lỗi!”
Mộ Mãn Loan cúi đầu xin lỗi qua loa, xoay người muốn rời đi.
Nhưng mà đi đâu bây giờ?
Cô ta vô thức lục túi xách của mình, bên trong xuất hiện tờ danh thiếp của Asius.
Cô ta gọi ba cuộc điện thoại, tiếc là †rong quán bar quá ồn, Asius vốn dĩ không hề nghe thấy âm thanh điện thoại kêu.
Đầu ngón tay của Mộ Mãn Loan bắt đầu run lên, bên trong danh bạ điện thoại nảy ra số điện thoại của Tô Duy Nam.
Nhưng mà đầu ngón tay của cô ta dừng lại trước tên của anh rất lâu, cuối cùng vân không thể ấn xuống.
Cô ta nhìn dấy số quen thuộc mà hốc mắt bắt đầu đỏ lên...
Lúc cô ta hồi phục lại tinh thần, phát hiện ra đầu ngón tay không biết từ lúc nào đã ấn xuống số điện thoại đó.
Gọi điện thoại rồi.
Không thể, không được!
Nếu như để Tô Duy Nam thấy được bộ dáng bây giờ của cô ta, anh nhất định sẽ xé xác cô ra mất!
Sau đó điện thoại được gọi qua cho đầu dây bên kia, cô †a hoảng loạn cúp máy.
Mộ Mãn Loan hoảng hốt chạy ra bóng đêm bên ngoài cửa chính.
Bên ngoài gió lạnh thổi tới khiến cô ta thấy mát hơn phần nào.
Cô ta nhìn dòng xe đông đúc trên đường, lúc đó mù mờ không biết phải làm sao.
Cũng vào lúc đó, một bàn tay kéo bả vai cô lại: “Cô gái này, cô làm sao thế? Có phải không khỏe ở đâu không? Có muốn tôi đưa cô đến bệnh viện không?”
Mặt của cô ta đỏ đến lạ thường, đầu ngón tay run nhẹ, đôi mắt đục ngầu, chỉ cần là người lăn lộn trong chuyện tình yêu lâu, vừa liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra, cô gái này chắc chắn là bị bỏ thuốc rồi.
Huống chỉ còn đứng trong đêm thế này!
Asius đã bỏ lỡ cơ hội tốt như thế này, nhưng A Long nhất định sẽ không bỏ qua đâu!
Bàn tay đặt trên vai cô ta không ngừng trượt xuống...
Mộ Mãn Loan nhanh trí, cô ta hoảng hốt, thế là không nghĩ ngợi gì mà hét lên: “Cút ngay! Đừng có chạm vào tôi!"
Cô ta nhanh chóng lùi về phía sau, bước chân rối loạn muốn chạy trốn.
Nhưng mà A Long sao có thể đem vịt trong nồi thả đi được?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!