Chương 1296
"Mẫn Loan...”
Dường như Tô Duy Nam còn muốn nói điều gì đó, nhưng một đôi tay yếu ớt không xương đã võ vào vai anh ấy. Anh ấy chỉ cảm thấy thân thể nặng nề, một giây sau đã ngã xuống.
Mộ Mãn Loan ngồi trên người anh ấy nhìn xuống: "Có chuyện gì thì nói sau, bây giờ em không chờ được...”
Lúc này, Mộ Mân Loan cũng không biết cô ta quyến rũ bao nhiêu.
Nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, hô hấp Tô Duy Nam cứng lại, mắt anh ấy lập tức tối sầm lại.
Khóe miệng anh ấy giật giật, giữ lấy ót Mộ Mãn Loan. Vừa hôn liền hôn sâu, nồi khao khát bị kìm nén nhiều năm lập tức bùng phát.
Trong căn phòng không quá rộng, nhiệt độ càng ngày càng cao.
Âm thanh người phụ nữ kéo dài suốt đêm, gần như chưa bao giờ ngừng lại...
Ngày hôm sau, khi tỉnh lại, Mộ Mãn Loan chỉ cảm thấy cơ thể mệt mỏi rã rời, xương cốt như muốn đứt đoạn.
Cảm giác đau đớn như thể cô ta bị cả trăm người luân phiên đánh đập, dường như không còn sức để nhấc các đầu ngón tay.
Đêm qua buông thả, cộng với cơn đau đầu sau khi say rượu khiến cô ta vô cùng khó chịu.
Mộ Mãn Loan mơ màng mở mắt ra, muốn đứng dậy theo bản năng.
Đột nhiên, lòng cô ta như có dây thắt chặt, lập tức ngồi bật dậy: "Chết rồi!”
Cô ta cầm điện thoại cạnh gối lên xem giờ, phát hiện đã hơn chín giờ.
Cô ta gần như sợ hãi nhảy khỏi giường.
Bắp đùi đau nhức khiến chân cô ta vừa chạm đất đã trực tiếp ngã xuống tấm thảm dày.
Mặc dù không bị thương khi ngã nhưng nó đã làm cô ta tỉnh táo lại.
Không đúng! Đây hoàn toàn không phải là nhà của cô ta! Mộ Mãn Loan theo bản năng cúi đầu, phát hiện cô ta không mặc gì cả.
Hơn nữa khắp cơ thể toàn là dấu tay, thậm chí trên đùi cũng không tránh được.
Bởi vì động tác của cô ta, cơn đau †ừ nơi nào đó cũng truyền đến.
Nhìn thấy những điều này, nếu Mộ Mâãn Loan còn không hiểu đã xảy ra chuyện gì thì thực sự kỳ lạ.
Cô ta gắng sức lắc đầu, cố nhớ lại đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!