Chương 879
Nhưng mà những tháng này tươi đẹp của Tô Kim Thư có thể còn bao lâu nữa chứ.
Đối thủ một mất một còn của cô ta đang tới đây, chờ xem cô ta rơi vào cõi vạn kiếp bất phục Chỉ là mấy giây ngắn ngủi, trong đầu ‘Weilia đã có trăm ngàn suy nghĩ.
Trên gương mặt Weilia xuất hiện nụ cười ngạo nghễ: “À, thì ra là vậy, mời anh ngồi xuống đây trước đã”
‘Weilia làm một động tác mời, sau đó rất chuyên nghiệp nói: “Là như thế này, lúc tôi kiểm tra cho vợ của anh thì phát hiện nhịp tim của em bé có hơi không đều lầm. Nguyên nhân gặp vấn đề nhịp tim không đều thì có rất nhiều nguyên nhân, có thể là do tâm trạng của người mẹ không ổn định, hoặc là do quá mệt mỏi, nếu là trường hợp đó thì đòi hỏi phụ nữ có thai phải thêm nhiều…”
Sắc mặt Lệ Hữu Tuấn ngay lập tức tối sầm lại: “Cho nên dựa theo những gì cô nói, thì vẫn còn một loại khả năng khác?”
Weilia gật đầu: “Còn có một khả năng, có vẻ hơi cực đoan, nhịp tim không đều bởi vì bẩm sinh trái tim của em bé có vấn đề, cũng chính là bệnh tim bẩm sinh. Nếu là trường hợp đó thì chúng ta cần tiến hành thêm một bước kiểm tra, nếu bệnh tình thật sự nghiêm trọng, thì có thể sẽ…”
“Có khả năng này thì sao?”
‘Weilia còn chưa nói xong thì đã bị Lệ Hữu Tuấn lạnh lùng cắt ngang.
Cô ta ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện khuôn mặt của người đàn ông trước mặt đã âm u giống như sự tối tắm trước một cơn mưa lớn.
‘Weilia mặc dù chỉ mới nhìn thẳng vào anh ta một cái thôi mà đã sợ hết hồn.
Bời vì khí thế của người đàn ông này thật sự quá mạnh mẽ!
“Ơ, thưa anh, xin anh hãy bình tĩnh đã, tình huống thứ hai mà tôi vừa nói lúc nấy dù thế nào thì cũng chỉ là một kiểu dự đoán thôi, phải đợi sau khi kết quả xét nghiệm máu và điện tâm đồ hoàn thành có kết quả thì mới có thể kết luận được”
Lúc đối diện với Lệ Hữu Tuấn, Weilia vậy mà cũng không biết tại sao lại rất căng thẳng.
Mặc dù cô ta đã cố khiến cho giọng nói của mình có vẻ bình tĩnh, không để lộ ra một chút sai sót nào.
Lệ Hữu Tuấn cứ như vậy lạnh lùng nhìn chăm chăm cô ta, đột nhiên anh đứng lên, chống hai tay lên bàn làm việc, nghiêng cơ thể về phía trước.
‘Weilia bị động tác bất thình lình của anh làm cho giật mình, cô ta lập tức lùi lại mấy bước, thiếu chút nữa thì va đổ luôn cái ghế của mình.
Trời ạ, không lẽ người đàn ông này đã phát hiện ra cái gì rồi chứ?
Đang trong lúc Weilia sợ vã mồ hôi lạnh, Lệ Hữu Tuấn đột nhiên lên tiếng: “Bao giờ mới có kết quả xét nghiệm máu?”
‘Weilia khó khăn mở miệng nói: “Phải, phải, phải… một tuần”
Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn tối lại, sau đó xoay người rời đi.
Mãi đến khi bóng lưng của anh biến mất hẳn khỏi phòng làm việc, cơ thể căng thẳng của Weilia mới lập tức thả lỏng xuống được.
Chân của cô ta run rẩy ngã ngồi xuống ghế, mãi đến bây giờ cô ta mới phát hiện ra, toàn bộ sau lưng của mình đã ướt đắm, ngay cả lòng bàn tay cũng đầy mồ hôi lạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!