Chương 891
Sau khi rời khỏi bệnh viện, chuyện đầu tiên Tô Duy Nam làm là quay lại trang viên.
Anh ấy vừa mới đẩy cửa trang viên ra, đã nhìn thấy trong trang viên chỉ có Mộ Mẫn Loan và một người nữa đang ngồi xổm trên mặt đất chăm sóc mấy cấy hoa cỏ trong vườn.
Hôm nay cô ta mặc một chiếc quần dài màu trắng, ngồi xổm trước mấy cây uất kim hương xinh đẹp, dịu dàng mà điềm tĩnh, xinh đẹp giống như người bước ra từ trong tranh Vậy.
Tô Duy Nam nhẹ nhàng đến gần cô ta, gần như có thể loáng thoáng nghe được Mộ Mẫn Loan đang cúi đầu lẩm bẩm gì đó: “Sau khi đứa bé của Kim Thư được sinh ra, chắc chẳn sẽ đáng yêu giống như anh và chị của bé!”
“Cô ấy và cậu chủ Lệ đều có ngoại hình đẹp như vậy, con của bọn họ chắc chắn sẽ càng xinh đẹp”
“Nếu như tôi…
Nói đến chỗ này, Mộ Mẫn Loan dường như có chút không thể nói ra được nữa, cô ta gần như theo bản năng giơ tay lên sờ bụng của mình.
Đáng tiếc cô ta không có cách nào sinh con được nữa, nếu không… Con của cô ta và Tô Duy Nam, chắc chắn sẽ càng thêm đáng yêu, càng xinh đẹp hơn!
Vừa vặn Tô Duy Nam đã nghe thấy những lời này, anh ấy không kìm được mà nhíu mày, anh ấy tăng tốc bước chân của mình lên.
Mộ Mẫn Loan nghe thấy tiếng bước chân sau lưng mình, theo bản năng xoay đầu lại, phát hiện Tô Duy Nam đã trở về.
Sắc mặt cô ta không khỏi tái đi, Mộ Mẫn Loan lập tức trở nên hoảng hốt.
Những lời mà mình vừa nói, anh ấy đã nghe được bao nhiêu rồi?
Nếu anh ấy biết được mình không thể sinh con, có phải anh ấy sẽ không để cho mình ở bên cạnh nữa hay không?
Không được, không thể được…
Cô ta chỉ muốn tham lam được ở cạnh anh ấy thêm một đoạn thời gian nữa thôi, chỉ cần một ngày nào đó anh ấy kết hôn với Âu Mỹ Lệ, cô ta sẽ lập tức rời đi €ô ta biết mình hành động như vậy rất ích kỷ, nhưng cô ta yêu người ấy nhiều năm như: vậy, trong khoảng thời gian này coi như ông ời đã bồi thường cho cô ta đi!
“Anh đã về rồi đấy à?”
Mộ Mẫn Loan cố hết sức làm cho nụ cười của mình trở nên được tự nhiên.
Tô Duy Nam chỉ thu hết tất cả phản ứng của cô ta vào trong mắt, ánh mắt của anh ấy lóe lên, cũng không nói gì khác, chỉ nhẹ nhàng hỏi: lữu Tuấn đã vê chưa?”
Mộ Mẫn Loan gật đầu: “Vâng, khoảng một tiếng trước, anh ấy đã về một chuyến và đưa Kim Thư ra ngoài rồi”
Sau khi nói xong lời này, rõ ràng Mộ Mẫn Loan nhận ra sắc mặt Tô Duy Nam hình như: có gì đó sai sai.
Gô ta tiến lên hỏi: “Anh sao vậy?”
Tô Duy Nam hơi do dự một lúc, nhưng sau khi đối diện với ánh mắt trong suốt của Mộ Mãn Loan, anh ấy vẫn nói hết chân tướng ra.
Dù sao nếu thật sự đến lúc đó, nếu tình hình không lạc quan lắm, ít nhất còn có Mộ Mẫn Loan bên cạnh quan tâm con bé.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!