Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Rất xa, chợt nghe đến trong sương mù truyền đến tiếng nước.

Tiếng nước đó như là thác nước nghiêng đập xuống, lại giống con sông lao nhanh không dứt, từ địa phương xa xôi truyền đến, mang đến lực áp chế càng mạnh.

Không chỉ có Bích Tầm Châu và yêu thú, ngay cả Sở Chước đều cảm giác được long uy không chỗ nào không có.

Long tộc vốn là tồn tại cực kì cường đại trong thần thú, một con long trưởng thành, uy áp không phải người tu luyện Nhân Hoàng cảnh có thể thừa nhận.

Huống chi nơi này là long trì, không biết bao nhiêu Ứng Long biến hóa ở đây, lưu lại hơi thở của rồng cường hãn bọn họ, lấy một loại tư thế bá đạo xua đuổi tất cả kẻ xâm nhập.

Cho dù Ứng Long đã rời khỏi đại lục này mấy ngàn vạn năm, hơi thở của rồng chúng nó lưu lại vẫn vô cùng cường đại.


A Chiếu thấy bọn họ khó chịu, giật giật thân thể, phóng ra hơi thở của mình, chống đỡ cùng long uy trong long trì tràn ra.

Mọi người cảm giác được uy áp trên người A Chiếu, tuy rằng cũng rất đáng sợ, nhưng ít ra nó không có ý công kích, bị bao phủ ở dưới uy áp của nó, mọi người cảm giác rốt cục tốt hơn rất nhiều.

Sương mù bất tri bất giác tán đi.

Khi bọn họ đi đến một con sông từ thiên không nghiêng đổ xuống, liền hiểu rõ vì sao tiếng nước đó kỳ quái như thế.

Đó là một con sông treo ở giữa không trung, giống như thiên hà vắt ngang ở giữa bầu trời, con sông một mặt nhập vào bên trong tầng mây, nhìn không tới cuối cùng.

Một chỗ khác nằm nghiêng xuống, hình thành một cái đầm nước sâu không thấy đáy, vô số nước từ giữa không trung rơi xuống, mãnh liệt mênh mông, phá lệ đồ sộ.

Chung quanh đầm nước sinh trưởng gốc từng bụi linh thảo sống lá non mềm xanh biếc, chúng nó sinh sống gần nước, bóng dáng ảnh rõ ràng ngược trong đầm nước, tương đối có vài phần than thở ngoảnh đầu đau thương.

Đây là long tức thảo, chỉ sinh tồn ở nơi có long tức, mới có thể dựng dục sinh trưởng, chúng nó tắm rửa hơi thở của rồng mà lớn lên, càng là nơi long tức nồng hậu, mọc càng tươi tốt, là một trong linh thảo Long tộc đặc biệt có.

Nhìn đến long tức thảo bên đầm nước, Mặc Sĩ Thiên Kỳ trong mắt sáng ngời.

Mặc kệ là Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngốc bạch ngọt lúc trước, hay là bị bóp méo ký ức ở trong huyễn tâm kính, hắn như cũ bản năng có một loại chấp nhất đối với linh thảo, lúc này nhìn đến nhiều long tức thảo như vậy, làm sao mất hứng được.

Long tức thảo là linh thảo cấp mười một, nhưng nhân nó chỉ có thể dựng dục trưởng thành ở nơi Long tộc sống, lúc này đây loại linh thảo này lại có vẻ cực kì rất thưa thớt trân quý, chỉ người tu luyện có quan hệ thân thiết cùng Long tộc, mới có thể được Long tộc tặng, ở chợ có rất ít long tức thảo được bán, mỗi một gốc đều có thể bán ra cái giá trên trời.


Sở Chước và Bích Tầm Châu nhìn ánh sáng trong mắt hắn, liếc mắt nhìn nhau một cái, cảm thấy hắn kỳ thực vẫn chưa biến đổi, tâm tình đều có chút cao hứng.

Đối với Sở Chước mà nói, Mặc Sĩ Thiên Kỳ bị huyễn tâm kính bóp méo ký ức càng giống "Mặc Sĩ Thiên Kỳ" đời trước sau khi trải qua đại lục Thiên Thượng Hải hủy diệt, người luyện đan sư biến thái kia nàng chỉ nghe nói qua từ trong chuyện phiếm của người khác.

Nàng tự nhiên không hy vọng hắn biến thành bộ dạng đời trước, bởi vì người sống như vậy với hắn mà nói, thật sự rất thống khổ, khó mà thừa nhận.

Phải trải qua bao nhiêu đau khổ, mới có thể làm cho một người từ ngây thơ lạc quan trở nên vặn vẹo biến thái?
Hỏa Lân nhìn nhìn ở chung quanh, chỉ vào đầm nước đó, hỏi: "Nơi này là long hồ?" Nó thăm dò nhìn trong thủy đàm, đáng tiếc thủy đàm thật sự quá sâu, cho dù chất nước mát lạnh, lại nhìn không tới đáy, không biết đáy đầm có cái gì.

Hơn nữa, đáy đầm này không hiểu sao cho nó một loại áp lực vô hình, làm cho nó theo bản năng muốn rời xa nó.

Huyễn Hồ mười đuôi chưa từng tới tầng thứ ba long mạch, đối với tất cả nhân tri nhận thức tầng thứ ba, đều là huyễn bộ tộc hồ ly truyền xuống, tự nhiên không thể hồi đáp nó.

A Chiếu ngồi xổm ở trên vai Sở Chước, đầu tiên là liếc mắt nhìn thủy đàm một cái, tầm mắt rơi xuống con sông từ giữa không trung treo nghiêng xuống, nói:【 Long mạch hẳn là ở mặt trên.



"Không trung?"
Ánh mắt mọi người dọc theo thiên hà, nó từ chỗ đám mây nghiêng xuống, một mặt biến mất ở chỗ tầng mây đó, làm cho người ta nhìn không tới chỗ cuối cùng có cái gì.

Hỏa Lân nghe xong, thử ngự kiếm bay đi hướng lên thiên hà.

Chỉ là vừa bay đến trên không thủy đàm, đột nhiên một loại áp lực vô danh từ giữa không trung cường thế áp chế mà đến, làm cho thân thể của nó nháy mắt không thể động đậy, trực tiếp từ phi kiếm lộn ngược xuống dưới.

Mắt thấy liền muốn ngã vào trong thủy đàm phía dưới, Bích Tầm Châu vội chém ra mấy sợi băng tơ, cuộn thắt lưng nó một vòng, vớt ra từ phía trên thủy đàm.

Khi Hỏa Lân trở lại bên thủy đàm, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hồn chưa định, nói với Bích Tầm Châu: "Lão nhị, cảm tạ! May mắn mi đón được ta, nếu không ta liền phải rơi xuống trong thủy
.


Nhấn Mở Bình Luận