- Tử Thiên...anh nói gì vậy? Em sẽ không suy nghĩ tiêu cực nữa đâu.. em tuyệt đối tin tưởng anh ở mọi khía cạnh mà...
Đường Uyển Đình nhíu mày nhìn Bạch Tử Thiên nói xong cô lại ôm chặt lấy anh ..
- Đình Đình...anh có một chuyện muốn nói trước với em, em hứa đừng giận. anh được không?
- Là chuyện gì? Anh nói đi em sẽ không giận đầu..
Bạch Tử Thiên nắm lấy bàn tay đã lạnh ngắt của cô vì gió lạnh giọng nói không cao không thấp khẽ vang lên..
- Mẹ và anh đã có một thỏa thuận..
- Thỏa thuận sao?
- Ừm.. mẹ tìm cho anh một người phụ nữ để cô ta ở đây cùng anh và yêu cầu của anh là cho anh sau một năm tìm hiểu nếu cô ta thật sự tốt anh sẽ đồng ý cưới. Và bây giờ đã sắp hết thời hạn một năm.
Đường Uyển Đình trong lòng anh im lặng lắng nghe không sót một từ nào tim cô đang đập liên hồi từng nhịp từng nhịp nặng nề ..
- Vậy....
- Em yên tâm. anh đã nói rồi không ai có thể thay thế được vị trí của em trong lòng anh. Anh đã có cách giải quyết ổn thỏa, em chỉ cần ngoan ngoãn lại đây ở yên bên cạnh anh được không?
- Dạ.. nhưng mà em còn phải đi làm không thể cứ ở yên một chỗ được đâu.
- Không cần đi làm, anh sẽ sắp xếp bên ANA cho em nghỉ việc. Cứ ở nhà chơi với con còn nếu em muốn đi làm thì quay về vị trí trước đây trong BẠCH ĐỈNH THIÊN, anh vẫn luôn để trống ...
KU
Anh xoa xoa đầu cô cưng chiều vô điều kiện..
- Tử Thiên..anh thật tốt với em...
Đường Uyển Đình cười hạnh phúc dịu dàng nói, đến bây giờ cô mới cảm thấy ông trời cũng không bạc đãi mình như trước đây đã từng nghĩ ông ban tặng đó là một người yêu cô vô điều kiện, cho cô một đứa con kháu khỉnh thông minh được kết tinh giữa một tình yêu chân thành..
- Thôi chết rồi, tiểu Bảo..
Đang yên đang lành đột nhiên cô giật mình nói to lên làm Bạch Tử Thiên cũng hoảng hốt theo anh nhíu mày nhìn cô..
- Tiểu Bảo làm sao? Sao em hốt hoảng vậy?
- Trước giờ thằng bé không quen ngủ một mình em phải nhanh chóng về phòng với con nếu không khi tỉnh dậy không thấy em tiểu Bảo sẽ hoảng sợ..
Đến bây giờ cô mới nhớ đến tiểu Bảo, từ khi hội ngộ cùng anh rồi bị anh đưa thẳng hai mẹ con đến đây trên đường trở về tiểu Bảo đã ngủ trong lòng Bạch Tử Thiên về đến Trang Viên anh đã bế cậu nhóc lên phòng rồi kéo cô lên tận sân thượng hàn huyên đến quên hết đường đi lối về..
Nhìn bộ dạng ngây ngô của cô khiến anh không nhịn được mà bật cười thành tiếng, xoa xoa đầu cô rồi nói..
- Anh đã cho dì Lan vào ngủ dưới giường tiểu Bảo rồi khi nào con dậy sẽ báo cho chúng ta , dì ấy cũng có nệm có chăng gối đầy đủ em không cần phải lo..
Anh thừa biết tính cách hòa đồng thương người của cô nên nói luôn chỗ ngủ của dì Lan như thế nào cho cô biết...
- Dạ.. nhưng mà cũng khuya rồi á.. anh còn phải ngủ để sáng mai còn đến công ty,
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!