Chương 192. Cô có thông minh như thế à?
“Thế nào, màn kịch hôm nay đặc sắc chứ!”
Nhìn thấy ba Tiêu và mẹ Tiêu tức giận rời đi, đôi mắt phượng dài và hẹp của Lạc Hạo Phong nheo lại, cơn tức giận vừa rồi dường như đã biến mắt vào trong cơn tức giận của ba Tiêu đối với Tiêu Dục Đình rồi.
Bạch Tiểu Tiểu gật đầu đồng ý, mỉm cười vui vẻ: “Ừ, rất đặc sách Lạc Hạo Phong nhướng mày tự hào, nhìn Tiêu Dục Đình ở trong video: “Cô nói xem, chồng chưa cưới cũ của cô sẽ chọn thân phận của Linda hay là thực sự yêu cô ta. Có thể bỏ qua việc cô ta phẫu thuật thẳm mỹ, cũng có thể không để ý đến tính cách chân thực trước đây của cô ta.”
Bạch Tiểu Tiểu trợn tròn mắt: “Trừ phi Tiêu Dục Đình bị mù não tàn, nếu không, anh ta nhất định sẽ không giữ Linda lại nữa.”
Lời của cô vừa dứt, trong video vang lên một tiếng bạt tai ‘chát, Bạch Tiểu Tiểu kinh ngạc mở to hai mắt, Tiêu Dục Đình lại tức giận đến mức tát Linda?
“Chậc chậc, Tiêu Dục Đình thực sự không giống đàn ông. Cho dù Linda nói dối anh ta như thế nào đi chăng nữa, anh ta cũng không nên đánh phụ nữ. Bạch Tiểu Tiểu, cô chia tay với anh ta có lẽ là việc làm đúng đắn nhất trong hơn 20 năm trời của cô đó.”
Lạc Hạo Phong nhìn thẳng lắc đầu, Bạch Tiểu Tiểu không khỏi trợn mắt, Tiêu Dục Đình tức giận đến mức hung dữ như vậy, nghĩ đến việc Linda bình thường ở trước mặt anh ta nhất định là luôn bày ra vẻ dịu dàng ôn nhu, càng không có khả năng nói với anh ta mình đã phẫu thuật thầm mỹ.
Cô nhớ tới lần gặp Tiêu Dục Đình và Linda đi ăn ở Ý Phẩm Hiên, cô đi qua phá hư, Linda cũng rất có phong độ nói ‘Anh và vợ chưa cưới của anh từ từ ăn, em đi trước’, sau đó cô ta tao nhã rời đi, Tiêu Dục Đình bỏ lại cho cô một câu tàn nhẫn, đuổi theo Linda.
Tại thời điểm hiện tại và tại thời điểm đó, hóa ra lại khác nhau một trời một vực.
Cô chợt cảm thấy buồn cười, lại bật cười thành tiếng.
“Không phải cô vui đến mức ngốc rồi đấy chứ, một lúc thì trợn mắt, sau đó lại vui vẻ như vậy. Bạch Tiểu Tiểu, không phải cô đang nghĩ Linda bị Tiêu Dục Đình vứt bỏ, cô lại có thể đi làm vợ chưa cưới của anh ta đấy chứ?”
Lạc Hạo Phong sắc bén nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Tiểu, nếu cô thật sự nghĩ như vậy, anh nhất định sẽ hung hăng khinh bỉ cô.
Tập đoàn MS, văn phòng chủ tịch.
Sau khi Mặc Tu Trần trả lời điện thoại xong, anh quay lại sofa, vở kịch đã kết thúc rồi.
Anh ngồi xuống bên cạnh Ôn Nhiên, liếc nhìn Linda đang khóc dở mếu dở trong video, khóe miệng mang theo ý cười, tâm trạng của Ôn Nhiên vui vẻ, anh vươn tay cắt đứt kết nói video.
“Ơ, Mặc Tu Trần, anh làm cái gì đấy?”
Ôn Nhiên đang vui sướng trước bộ dạng mát hồn, đau lòng của Linda, màn hình đột nhiên dừng lại, cô cau mày, ngước mắt lên nhìn Mặc Tu Trần.
Mặc Tu Trần cười trầm thấp, môi mỏng hôn lên trên vằng trán trắng nõn của cô, thấp giọng, quyền rũ nói: “Người phụ nữ xấu xí như Linda khóc thì có gì hay mà nhìn, em muốn nhìn thì nhìn người chồng đẹp trai của em đây này, anh tùy ý cho em xem đủ thì thôi.”
Lời nói vừa dứt, môi anh nhếch lên, anh cố ý dán vào dái tai mẫn cảm của cô, thổi vào trong hốc tai của cô.
Ôn Nhiên rùng mình, theo bản năng né tránh: “Mặc Tu Trần, đây là văn phòng, đừng nháo nữa.”
Lần sau khi gặp Cố Khải, có lẽ cô nên nhờ anh ấy giúp người đàn ông này kiểm tra đầu một chút, xem đầu của anh có bị rối loạn thần kinh hay không, mới có thể trở nên không giống người đàn ông mà lúc đầu cô quen biết nữa.
“Nhiên Nhiên, tối qua không tận hứng.”
Mặc Tu Trần ôm cô lên đùi, ôm cô vào lòng, Ôn Nhiên càng động đậy, hai người chen chúc nhau phát ra điện, anh càng cảm thấy, đặc biệt là suy nghĩ lúc trước ở phòng làm việc của cô, khiến lòng anh khô nóng, càng ngày càng mạnh.
Thân thể Ôn Nhiên mẫn cảm, không thể chịu được sự trêu chọc của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng ngay lập tức, tim đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, thậm chí, cô không giấy dụa liền cảm nhận được rõ ràng cái đang phông lên của anh…
“Không được.”
Cô bắt lấy bàn tay anh đang vén góc áo của cô lên, cô vừa hoảng hốt vừa xấu hỗ ngắng đầu lên, nhưng lại không nghĩ bị Mặc Tu Trần lừa, anh dường như chắc chắn cô sẽ ngẳng đầu.
Một giây trước anh vẫn còn đang trêu chọc bên dái tai cô, một giây sau liền chính xác chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Dòng điện mãnh liệt, xâm nhập ăn khớp bốn cánh môi mỏng…
Sự ám muội nhỏ nhất, lặng lẽ lắp đầy từng tắc không khí trong văn phòng.
Ôn Nhiên giống như cô bé quàng khăn đỏ ngây thơ vậy. Cô hoàn toàn không phải là đối thủ của sói xám, mọi đấu tranh và phản kháng đã biến từ từ chối thành nghênh đón. Dưới sự cám dỗ và khiêu khích sâu sắc của sói xám, cô nhanh chóng bị công thành đoạt đất, giương cờ trắng đầu hàng.
Ý thức có lúc bị người đàn ông triền miên lưu luyến, lúc thì gấp gáp theo đuổi những nụ hôn cuồng dã. Trong đầu cô chỉ còn lại một khoảng trống, cảm giác duy nhất là sự kích thích đến từ các giác quan của mình, sự rạo rực ngày càng lớn mạnh ở trong cơ thể, dường như bất cứ lúc nào cô cũng có thể sẽ bị thiêu rụi.
Hô hấp càng lúc càng nhanh, cuối cùng, đôi môi đỏ mọng không kìm được nữa bật ra tiếng rên rỉ trầm thấp, người đàn ông đoạt lấy, cơ thể mềm mại cùng tiếng rên rỉ trầm thấp của cô càng khiến người đàn ông tùy ý, đột nhiên, thân thể cô được nhấắc lên không trung, được cánh tay cường tráng của người đàn ông ôm vào lòng.
“Nhiên Nhiên, chúng ta đi vào phòng nghỉ ngơi.”
Ôn Nhiên đã không còn khả năng và ý thức phản kháng, hoàn toàn chìm vào nụ hôn của anh, mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Cửa phòng nghỉ mở ra rồi lại đóng lại, sự ám muội ở ngoài phòng làm việc bị cánh cửa ngăn cách, cũng đồng thời ngăn cách cảnh xuân kiều diễm ở bên trong…
“Lạc Hạo Phong, anh còn mời phóng viên à, sao vừa rồi tôi không nghe thấy anh nói đến?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!