Chương 199. Con rất cảm ơn anh ấy
Phía sau bàn làm việc, Mặc Tử Hiên nâng khuôn mặt tuần tú đang vùi đầu vào đống tài liệu, dửng dưng nhìn Tiêu Văn Khanh: “Muốn kết hôn thì tự mẹ đi mà kết hôn, con còn rất nhiều việc phải làm, đừng đến làm phiền con.” Khuôn mặt của Tiêu Văn Khanh từ xanh sang trắng, mấy ngày nay bà ta nói rất nhiều điều tốt, nói lý cũng nói rất nhiều, nhưng con trai bà ta kiên quyết không chấp nhận Chu Lâm.
Điều tốt nhất anh ta có thể làm là duy trì mối quan hệ hiện tại.
Để cô ta sống trong nhà họ Mặc đã là sự nhượng bộ và nhẫn nhịn lớn nhất của anh ta rồi.
“Con đừng tưởng mẹ không biết, trong lòng con chưa bao giờ quên được cái con tiện nhân Ôn Nhiên kia. Tử Hiên, bây giờ mẹ cảnh cáo con, nếu con không đồng ý đăng ký kết hôn với Chu Lâm, mẹ sẽ khiến Ôn Nhiên biến mắt khỏi thế giới này, để con sẽ không bao giờ nhìn thấy cô ta nữa!” Lời nói khó nghe và ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Văn Khanh khiến không khí trong văn phòng trở nên đình trệ.
Sau bàn làm việc, Mặc Tử Hiên đứng dậy, ghế xoay cao cấp do sức lực của anh ta mà trượt về phía sau hai mét, va vào tủ tường phía sau, rồi bật trở lại.
“Nếu mẹ lại dám làm tổn thương Ôn Nhiên, con sẽ khiến đứa trẻ trong bụng Chu Lâm biến mắt.” Ánh mắt của Mặc Tử Hiên đột nhiên lộ ra vẻ hung tợn, vẻ mặt hờ hững nhìn Tiêu Văn Khanh, anh ta cười nhạo nói: “Mẹ vì muốn Chu Minh Phú bảo vệ bí mật của mẹ, không thương tiếc đánh đổi hạnh phúc của con, bây giờ, mẹ lại ép con cưới Chu Lâm. Mẹ, chẳng lẽ ở trong mắt mẹ, đứa con trai này của mẹ không quan trọng chút nào sao?” Tiêu Văn Khanh sắc mặt tái nhợt, bà ta vặn lại: “Sao con lại không quan trọng cơ chứ, con là con trai duy nhất của mẹ. Nếu không phải để con được thừa kế tài sản của nhà họ Mặc, mẹ sẽ không cần phải vất vả đối phó với Mặc Tu Trần, còn để cho Chu Minh Phú nắm được điểm yếu, dùng cái đó để uy hiếp mẹ?” Bà ta vẫn không biết, Mặc Tử Hiên đã tìm ra sự thật về đêm đó.
Bà ta chỉ nghĩ, anh ta không đồng ý kết hôn với Chu Lâm là vì anh ta không quên được Ôn Nhiên.
“Hai” Mặc Tử Hiên cười lạnh, sự xót xa trong lòng không nói thành lời. Anh ta là con trai duy nhất của bà ta, tất cả những chuyện bà ta làm đều là vì anh ta. Thật là một cái cớ hay, tình mẫu tử to lớn biết bao.
Nhưng mà, anh ta không cần nó!
Anh ta thà giống như Mặc Tu Trần, không có mẹ còn tốt hơn là có một người mẹ ích kỷ, xây dựng hình tượng người mẹ tốt như bà ta.
“Tử Hiên!” Tiêu Văn Khanh nhẹ nhàng gọi, nụ cười của Mặc Tử Hiên khiến bà ta cảm thấy lạnh sống lưng, có một linh cảm xấu tràn ngập trong lòng.
Mặc Tử Hiên giễu cợt nhìn bà ta, hỏi: “Mẹ không biết con đang cười cái gì sao? Được, để con nói cho mẹ biết, con tự cười chính mình.” “Tử Hiên?” Tiêu Văn Khanh rất không thích cảm giác này, từ khi Ôn Nhiên kết hôn với Mặc Tu Trần, đứa con trai này của bà ta đã thay đổi rồi, trở nên không nghe lời bà ta, khiến bà ta không thể hiểu nỗi.
“Sự thật đêm đó của con và Chu Lâm, con đã tra ra rồi!” Mặc Tử Hiên đột nhiên mỉm cười, sắc bén nhìn chằm chằm Tiêu Văn Khanh, đây là mẹ anh, bà luôn nghĩ đến việc làm tổn thương người phụ nữ anh yêu hết lần này đến lần khác.
Sắc mặt của Tiêu Văn Khanh lại thay đổi máy lần, bình tĩnh nói: “Con tra ra rồi à? Là Mặc Tu Trần đúng không, chắc chắn là nó đúng không? Nó để cho con và Chu Lâm lên giường, nhân cơ hội đó cướp đỉi Ôn Nhiên, trả thủ con.” “Đúng vậy, là Mặc Tu Trần, nhưng mà, con rất cảm ơn anh ấy!” Cảm xúc trong mắt Mặc Tử Hiên không phân biệt được là tức giận hay là oán hận, hay chỉ là bi thương, cho đến hôm nay, anh ta đã biết sự thật, cũng không thể thay đổi được sự thật rằng Ôn Nhiên và Mặc Tu Trần yêu nhau.
“Con cảm ơn nó, Tử Hiên, không phải con tức giận đến ngốc rồi đấy chứ.” Trái tim của Tiêu Văn Khanh nhắc lên, không hề vì chuyện Mặc Tử Hiên nói Mặc Tu Trần là người hãm hại mình mà thả lỏng, mà càng thêm bất an. Mặc Tử Hiên đã có thể tra ra chuyện đêm hôm đó là do Mặc Tu Trần làm, vậy thì, anh ta cũng có thể phát hiện ra, ý định lúc đầu là của bà ta.
“Con ngu ngốc, đúng vậy, con vẫn luôn rất ngu ngốc, cho nên mới gặp báo ứng, gieo nhân nào gặt quả ấy. Nếu không phải mẹ ra tay với Ôn Nhiên, muốn hủy hoại cô ấy, Mặc Tu Trần làm sao có thể dùng thủ đoạn, khiến con và người phụ nữ Chu Lâm kia cùng nhau lên giường.” Mặc Tử Hiên nhìn Tiêu Văn Khanh bằng ánh mắt lạnh lùng xa lạ, thấy khoé mắt Tiêu Văn Khanh co rút lại một chút, anh ta lại chế nhạo, từ sofa bước ra, Tiêu Văn Khanh theo bản năng lùi lại một bước.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!