Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cưới Trước Yêu Sau Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tử Hiên - Ôn Nhiên (FULL)

Chương 296 “Con cái gì?”

Tiểu Lưu quá thành thật, đột nhiên nghe được lời nói của Trình Giai như vậy, cậu ta nhíu mày buột miệng hỏi, sắc mặt Đồng Thi Thi ngồi ở bên cạnh hơi thay đổi, nghi hoặc.

nhìn cậu ta.

“Tôi mang thai rồi, là con của anh.”

Có vẻ như Trình Giai không thoải mái, giọng nói có chút ngắt quãng, còn có giọng của bác sĩ: “Anh mau đến bệnh viện Nhân Dân…”

“A, cẩn thận!”

Tiểu Lưu bị doạ sợ, tay lái trong tay mắt kiểm soát, suýt chút nữa đã tông vào xe đang vượt bên cạnh, khiến Đồng Thi Thi hét lên.

Giây tiếp theo, chiếc xe đột ngột dừng lại bên đường.

Trong ánh sáng lờ mờ, không thể nhìn rõ khuôn mặt của cậu ta, cảm xúc trong đôi mắt đó rất phức tạp.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Đồng Thi Thi nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Lưu như vậy, cô ấy lo lắng hỏi. Vừa rồi cô ấy nghe cậu ta nói về việc bạn của mợ chủ lớn nhà cậu ta bị tai nạn ô tô, thấy Tiểu Lưu không nói gì chỉ ngây người nhìn về phía trước, cô ấy đưa tay ra lay cậu ta: “Có phải mợ chủ lớn nhà anh có thai?”

Lúc này Tiểu Lưu mới chậm rãi quay đầu sang nhìn Đồng Thị Thi, cậu ta mở miệng muốn nói với cô ấy nhưng lại không biết nên nói thế nào.

“Thi Thi, anh đưa em vệ nhà trước, ngày mai anh sẽ nói cho em biết chuyện đó sau.”

“Vâng!”

Dường như Đồng Thi Thi không vội, cười an ủi với cậu ta.

Tiểu Lưu không đưa Đồng Thi Thi về nhà, cậu ta lập tức chạy đến bệnh viện tìm Trình Giai.

Cậu ta biết cậu chủ lớn nhà mình còn đang ở trong bệnh viện cùng mợ chủ lớn, loại chuyện như này cậu ta không dám làm phiền anh.

Lúc cậu ta đến, Trình Giai vừa từ phòng mỏ trở lại phòng bệnh, là y tá lo thủ tục nhập viện cho cô ta trước, thấy Tiểu Lưu đi vào, cô ta chỉ vào mép giường ra hiệu cho cậu ta ngôi.

“Sao cô lại có thai?”

Tiểu Lưu không ngồi, bóng dáng cao lớn cứng ngắc đứng ở trong phòng bệnh, nhìn Trình Giai ở trên giường sắc mặt tái nhợt.

Trong mắt Trình Giai thoáng hiện lên một tia buồn bã, cách lớp chăn, cô ta đưa tay vuốt ve bụng của mình, thì thào nói: “Chắc là đêm đầu tiên, đêm đó không dùng biện pháp.

gì cả, sau đó tôi cũng quên uống thuốc.”

Tiểu Lưu nhíu mày thật chặt, hiển nhiên cậu ta không thích đứa trẻ này.

Tuy nhiên, cậu ta lại không thể tàn nhẫn để cô ta phá thai, dù sao đây cũng là đứa con đầu tiên của cậu ta.

“Cô biết mình mang thai khi nào?”

“Hai ngày nay tôi hơi nôn mửa, vốn dĩ tôi nghĩ cuối tuần này sẽ đến bệnh viện kiểm tra. Ai mà biết đêm nay tôi bị ngã và đau bụng dữ dội nên tôi lập tức bắt taxi đến bệnh viện, bác sĩ nói với tôi là ốm nghén.”

“Tôi nghĩ anh là ba của đứa trẻ thì có quyền được biết sự tồn tại của nó, nếu anh không muốn thì cứ coi như tôi chưa nói cho anh biết.”

Trình Giai nhìn đôi mày cau có và vẻ mặt thờ ơ của Tiểu Lưu, trầm giọng nói.

“Cô định sinh đứa bé?”

Tiểu Lưu kinh ngạc nhìn Trình Giai, cậu ta không nghĩ cô ta là loại phụ nữ có tình mẫu tử.

Trình Giai nhìn xuống bụng của mình, mặc dù đã bị ngăn cách bởi tắm chăn, thậm chí là sinh mạng nhỏ còn chưa hình thành, nhưng lông mày và đôi mắt của cô ta thực sự thể hiện sự dịu dàng của tình mẫu tử: “Đây là đứa con đầu tiên của tôi, tôi không nỡ bỏ nó.”

Tiểu Lưu đau đầu đưa tay lên xoa trán.

“Anh đưa tôi về nhà đi, tôi không muốn ở trong bệnh viện.”

Lúc Trình Giai đang nói cô ta đưa tay nhắc chăn lên, chuẩn bị đứng dậy.

Trên mu bàn tay cô ta còn đang truyền dịch.

Vẻ mặt của Tiểu Lưu thay đổi, cậu ta vội vàng tiến lên ngăn cô ta lại, dùng bàn tay to nắm lấy cổ tay cô ta, lạnh lùng nói: “Không được, ít nhất thì cô cũng phải truyền cho xong đã, ở đây quan sát một đêm, ngày mai hãng về nhà.”

Trong lòng Trình Giai cười nhạo, giả bộ đáng thương: “Tôi không muốn làm khó anh.”

xe.

Ôn Nhiên ở trong bệnh viện cùng Bạch Tiểu Tiểu cả đêm.

Mãi đến rạng sáng, cô mới ở mép giường ngủ thiếp đi.

Không lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra, tiếng bước chân rất nhẹ, có người bước đến trước giường, nhìn Bạch Tiểu Tiểu đang ngủ. Cúi người nhắc bổng Ôn Nhiên đang nằm ở mép giường lên.

Cô cau mày, trong giấc ngủ cô lo lắng đưa tay lên từ chối.

Người đàn ông khẽ nắm lấy cánh tay cô, ôm thân hình mảnh mai của cô vào lòng: “Nhiên Nhiên, chúng ta xuống phòng dưới lầu nghỉ ngơi.”

Mặc Tu Trần ôm Ôn Nhiên ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, gật đầu với y tá đặc biệt đang đợi ở cửa, để cô ta đi vào trông Bạch Tiểu Tiểu.

“Cuối cùng cô ấy cũng ngủ.”

Cách đó vài bước, Có Khải dáng người cao lớn đứng ở đó, ánh mắt anh ây đau lòng nhìn người phụ nữ trong vòng tay của Mặc Tu Trần.

Mặc Tu Trần dịu dàng nhìn Ôn Nhiên: “Tôi muốn cô ấy ngủ thêm, chờ Bạch Tiểu Tiểu tỉnh lại.”

Cô cứ như vậy không ngủ được bao lâu, khi tỉnh lại nhất định phải ở bên cạnh Bạch Tiểu Tiểu, mấy ngày này Bạch Tiểu Tiểu không thể tỉnh lại, cô sẽ thức mấy ngày máy đêm, Mặc Tu Trần thực sự cảm thấy đau lòng.

Có Khải khẽ cau mày, anh ấy đi theo anh xuống lầu: “Để cô ấy ngủ thêm một ngày cũng tốt, ít nhất hãy để cô ấy nghỉ ngơi đầy đủ mới có thể chăm sóc Bạch Tiểu Tiểu.”

Mặc Tu Trần ôm Ôn Nhiên vào một phòng bệnh, anh đặt cô lên chiếc giường trống rộng rãi, môi cong lên một đường vòng cung dịu dàng, ngón tay mảnh khảnh vén nhẹ mái tóc rơi trên má cô.

Hai phút sau, Cố Khải cầm theo một cốc nước đi vào, theo sau anh ấy còn có Ôn Cẩm.

“Anh là bệnh nhân, sao anh còn không ngủ?”

Mặc Tu Trần liếc nhìn Ôn Cẩm đang ngồi trên xe lăn, tối qua anh và Cố Khải ở trên tầng của phòng chăm sóc đặc biệt, còn Ôn Cẩm thì ở trong phòng bệnh của anh ấy.

Ôn Nhiên không ngủ, anh ấy cũng không ngủ được.

Ánh mắt Ôn Cẩm nhẹ nhàng quét qua anh, anh ấy nhìn Ôn Nhiên đang ngủ say trên giường: “Tôi nghe Cố Khải nói cậu muốn để Nhiên Nhiên ngủ lâu hơn?”

“Ừ, cứ tiếp tục như vậy cô ấy sẽ không thể chịu đựng được.”

Mặc Tu Trần cầm lấy ly nước trong tay Cố Khải, trong đó chỉ có nửa ly nước, đã làm tan viên thuốc.

“Cậu muốn đánh thức em ấy?”

Nhìn thấy anh đỡ Ôn Nhiên dậy, Ôn Cẩm khẽ nhíu mày.

Mặc Tu Trần không quay đầu lại, nhàn nhạt phun ra một tiếng ‘không, anh ngồi xuống mép giường, trong miệng uống một ngụm nước, cúi đầu hôn Ôn Nhiên.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận