Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cường Giả Đến Từ Địa Ngục - Tần Tử Mặc (FULL)

Nghe nói người đứng đầu Nội các không sợ trời không sợ đất, giết người không chớp mắt.

Vì vậy, Dư Mộ Bạch và những người khác đều giữ im lặng để tránh chọc giận Tần Tử

“Sau đó thì sao?”

Lời nói của Tân Tử Mặc khiến mọi người sửng sốt.

“Các chủ cảm thấy còn chưa đủ sao?”

Lúc này, Mục Ngôn Hoan đã có chút không vui, bà ta cho rằng bản thân đã cho Tần Tử Mặc đủ thể diện, nhưng không ngờ rằng Tần Tử Mặc lại không hề cảm kích chút nào.

“Bọn họ có năm người, mỗi người năm ngàn lượng, tổng cộng bọn họ nợ ta hai vạn năm ngàn lượng. Mục cô cô chỉ dựa vào vài ly rượu đã muốn đuổi ta đi?

Không phải đang đùa với ta chứ?”

Có lẽ những người khác thật sự coi trọng chuyện có thể trò chuyện với Bạch cô nương, cùng nhau đánh đàn làm thơ.

Nhưng đối với Tân Tử Mặc mà nói, không đáng một đồng.

“Ngươi... Các chủ, chẳng lẽ ngươi nhất định muốn làm loạn ở Cẩm Tú lâu bọn ta?"

Nói lời tốt đẹp khuyên nhủ không được, giọng điệu của Mục Ngôn Hoan lập tức thay đổi, lộ ra sự uy hiếp thản nhiên.

Tần Tử Mặc nhìn Mục Ngôn Hoan, cười mà không nói gì.

Sau đó, ánh mắt Tân Tử Mặc dời đến Dư Mộ Bạch và những công tử khác: “Ta đã cho các ngươi quá nhiều thời gian, các ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“Ngươi... Ngươi đang tống tiền.” Một vị công tử chỉ vào Tân Tử Mặc, lớn tiếng nói.

“Cho dù ngươi là người đứng đầu Nội các, thì cũng không thể ức hiếp người khác như vậy!”

Tuy Dư Mộ Bạch là con của Hộ bộ thượng thư, nhưng khi đối mặt với Tân Tử Mặc, hắn ta cũng cảm thấy sợ hãi.

“Ta cũng lười nói nhảm với các ngươi, một câu thôi, nợ tiền trả tiền, là chuyện đúng lý trong thiên hạ, các ngươi có trả hay không?”

Từ lúc bước vào Cẩm Tú Lâu, Tân Tử Mặc đã không có ý định trở về tay trắng.

Nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, một vị công tử nhà quan lấy ra ngân phiếu ba ngàn lượng, cắn răng nói: “Có chơi có chịu, trên người ta chỉ có ba ngàn lượng.”

“Nhận lấy”

Tần Tử Mặc liếc nhìn Tiết Ninh, ra hiệu cho Tiết Ninh cất ngân phiếu đi: “Chỗ ta có thể viết giấy nợ, không sao.”

Bàn tay nhận lấy ngân phiếu của Tiết Ninh đổ đầy mồ hôi lạnh, hắn ta nhìn Tần Tử Mặc vẫn đang bình tĩnh như không, trong lòng thầm nhủ: “Không hổ là đại nhân.

“Các ngươi thì sao? Định thanh toán bây giờ hay viết giấy nợ?”

Trong mắt Tân Tử Mặc hoàn toàn không có Cẩm Tú Lâu, hắn nhìn về phía đám người Dư Mộ Bạch, trực tiếp hỏi.

Thấy không ai có thể đứng ra giải quyết ổn thỏa, đám người Dư Mộ Bạch đành phải nhận thua, sắc mặt âm trầm nói: “Viết giấy nợ.”

Miễn cưỡng trước rồi tính sau, đến lúc đó để người lớn trong nhà xử lý chuyện này.

Về phần trực tiếp trả tiền, thanh toán trong một lần, không ai muốn như vậy.

Dù sao thì năm ngàn lượng cũng không phải con số nhỏ, có thể tiêu trong một thời gian dài, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm.

“Đi lấy giấy, bút và nghiên mực đến cho các vị công tử.” Tần Tử Mặc vui vẻ để đám công tử viết giấy nợ, ra lệnh cho Tiết Ninh.

Tiết Ninh lập tức làm theo sự dặn dò của Tân Tử Mặc, đặt giấy, bút và nghiên mực lên bàn.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận