Dương Thiên ký tên xong xuôi, sau đó nhận chìa khóa. Căn biệt thự số ba đã chính thức thuộc về hắn!
“Anh Dương, tôi có thể có vinh hạnh mời anh ăn một bữa cơm được không?” Lưu Nham Thanh thấy Dương Thiên làm xong thủ tục thì tươi cười mời mọc.
“Không cần đâu! Tôi còn chút việc phải làm.” Dương Thiên lập tức từ chối.
Hắn vẫn còn việc phải làm, không muốn lãng phí thời gian ở đây nữa.
“Vậy được rồi, chờ khi nào anh Dương có thời gian thì nhất định phải cho tôi cơ hội mời anh ăn cơm đấy!” Lưu Nham Thanh cười nói.
Dương Thiên mỉm cười gật đầu.
Nhìn thấy Dương Thiên chuẩn bị rời đi, Chu Dật Phong tái mét mặt mũi, nhanh chóng giật tay áo Tần Ngữ Huyên, muốn cô tiến lên nói đỡ mấy lời.
Tần Ngữ Huyên nhíu mày, cô hoàn toàn thất vọng với người bạn trai này.
Cô từ từ bước tới bên cạnh Dương Thiên.
“Tần Ngữ Huyên, có chuyện gì sao?” Dương Thiên nhìn Tần Ngữ Huyên trước mặt mình, hờ hững hỏi. Giọng nói của hắn vô cùng bĩnh tĩnh, giống như đang nói chuyện với một người xa lạ.
Tần Ngữ Huyên thở dài một hơi, nhìn Dương Thiên nói: “Dương Thiên, cậu nể mặt tôi, có thể nào đừng tìm người tới đối phó Chu Dật Phong được không?”
Dương Thiên nghe thế thì lập tức hiểu được tại sao Tần Ngữ Huyên lại chặn đường mình.
“Tôi tìm người đối phó với cậu ta?” Dương Thiên ngẩn người, sau đó nhìn về phía Chu Dật Phong đang tái mét mặt mũi đứng phía sau. Hắn cười lạnh một tiếng: “Ha ha, Dương Thiên này khinh phải đối phó với những kẻ như vậy!”
Từ đầu đến cuối, Chu Dật Phong trong mắt Dương Thiên chỉ là một tên vớ vẩn suốt ngày xòe đuôi khoe mẽ, hắn căn bản không để ý đến chút nào. Có chuyện một con voi sẽ để ý đến một con kiến sao?
Chu Dật Phong nghe thấy câu trả lời của Dương Thiên thì trái tim nơm nớp lo sợ cuối cùng cũng được thả lỏng. Cậu ta chạy tới trước mặt Dương Thiên, tràn đầy cung kính nói: “Cảm ơn anh Dương đã không so đo!”
Dương Thiên không để ý đến Chu Dật Phong mà trực tiếp nhìn về phía Tần Ngữ Huyên: “Nhưng mà đúng là phải nói, mắt nhìn người của cậu thực sự rất kém cỏi!”
Nói xong, Dương Thiên nhanh chóng rời đi.
Chỉ để lại Tần Ngữ Huyên yên lặng đứng đó, chậm chạp không nói được câu gì.
...
Dương Thiên trả lại biệt thự mà mình đã thuê trước đó, dọn dẹp đồ đạc rồi chuyển tới căn biệt thự số ba!
Biệt thự số ba có diện tích vô cùng rộng lớn, lại có rất nhiều phòng trống. Dương Thiên dự định sẽ cải tạo biệt thự số ba thành sân huấn luyện của mình.
Hắn muốn mua một thiết bị máy đo lực giống của Long tổ, như vậy có thể biết được tốc độ và sức mạnh của mình.
Nhưng bây giờ hắn đã giống như một người tàn phế, nếu như kinh mạch không được chữa trị cẩn thận thì sau này hắn sẽ không có cách nào tu luyện được, không vận chuyển được thực lực.
Huyền Hư đạo nhân cũng không thể tỉnh dậy trong một sớm một chiều, lúc trước Long Thiên Y đã nói vị tổ trưởng Long tổ sắp trở về rồi! Đó chính là một cường giả cấp S, hy vọng người đó có thể nghĩ ra được cách giải quyết tình trạng của hắn.
Điều khiến Dương Thiên ngạc nhiên nhất chính là ngay hôm sau hắn đã nhận được điện thoại của Long Thiên Y. Tổ trưởng Long tổ đã từ tiểu quốc đảo trở lại!
Dương Thiên nghe tin thì lập tức bắt xe, tràn đầy hy vọng đến căn cứ Long tổ!
“Dương Thiên!” Vừa nhìn thấy Dương Thiên, Long Thiên Y đã lập tức ra đón. Cô nhìn Dương Thiên, lộ ra vẻ tươi cười.
Bên cạnh Long Thiên Y còn một người nữa. Đây là một người đàn ông có diện mạo đẹp trai, ước chừng khoảng 27- 28 tuổi, cao ráo, toàn thân tỏa ra một uy thế rất mạnh mẽ.
Cường giả cấp C!
Dương Thiên cảm ứng được uy thế này, vô cùng rõ ràng, người đàn ông trước mắt hắn chính là một vị cường giả cấp C!
“Thiên Y, vị này chính là Dương Thiên mà cô hay nhắc tới đúng không? Là người chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã có thực lực cấp D đỉnh phong, lại còn phát huy tuyệt vời trong bí cảnh Sahara, giúp chúng ta tìm được tận mười chính Nhụy hoa màu tím?” Người đàn ông đẹp trai cười nói.
“Chào cậu, tôi là Đường Tuấn!” Đường Tuấn mỉm cười, giới thiệu bản thân với Dương Thiên.
Mặc dù người đàn ông này đang mỉm cười, nhưng Dương Thiên lại có thể cảm nhận được một địch ý.
Trong lòng Đường Tuấn thực ra rất tức giận. Anh ta vẫn luôn thích Long Thiên Y, nhưng thái độ của Long Thiên Y với anh ta lại không nóng không lạnh. Tuy thế, Đường Tuấn cũng không hề nhụt chí, bởi vì Long Thiên Y gần như đối xử với tất cả mọi người đều như vậy.
Nhưng không ngờ lần này sau khi từ bí cảnh Sahara trở về, Long Thiên Y lại đau lòng suốt mấy ngày trời, sau đó tâm trạng lại đột nhiên vui vẻ trở lại, thỉnh thoảng lại nhắc đến một cái tên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!