"Xin lỗi, để ngươi thất vọng rồi". Dương Thiên nói xin lỗi: "Ta không muốn trở thành một người không có tình cảm, như thế cho dù thực lực của ta càng mạnh, cũng không phải điều mà ta theo đuổi".
Khải Mạc Vân nhìn Dương Thiên, dần dần khóe miệng lại nở một nụ cười nói: "Chúc mừng ngươi, ngươi là người ba mươi mốt hoàn thành khảo nghiệm thứ hai trong số chín mươi ba nghìn bốn trăm ba mươi lăm cường giả bước vào đây".
"Vì tình thân trong lòng, vào thời khắc then chốt, lựa chọn từ bỏ hai loại bảo vật, đây mới là thiên tài mà chủ nhân của ta hi vọng bồi dưỡng ra, có tư cách lấy được bảo vật ban thưởng của người".
Dương Thiên ngây người, nhìn về Khải Mạc Vân, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không hiểu rõ ý của ông ta.
"Ngươi có thể nói cho ta biết tên của ngươi không?" Khải Mạc Vân nói.
"Dương Thiên". Dương Thiên suy tư một hồi, không hề do dự. Tên không đại biểu cho điều gì.
"Dương Thiên, ngươi nghĩ tu luyện là vì điều gì?" Khải Mạc Vân nhìn Dương Thiên hỏi.
"Tu luyện vì điều gì?" Dương Thiên sững sờ, âm thầm suy tư.
"Tu luyện, vì trở nên mạnh hơn, để không bị người khác ức hiếp, để người nhà của mình không chịu thương tổn và bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ". Một lúc sau, Dương Thiên liền nói.
Mỗi người đều có mưu cầu của bản thân, đây chính là mục đích tu luyện của Dương Thiên.
"Đúng, bảo vệ". Khải Mạc Vân gật đầu nói.
"Mỗi cường giả đều có một chốn cực lạc trong lòng mình, hoặc là tình thân, hoặc là tình yêu, hoặc là tình bạn, nếu đơn thuần chỉ muốn mạnh lên, cho dù trở nên mạnh hơn nữa, trong lòng cũng sẽ không cảm thấy thỏa mãn, thứ có được chỉ là sự chết lặng. Thời gian càng dài, sẽ cảm thấy ý thức của mình chìm vào mơ hồ, hoài nghi bản thân, thậm chí cơ thể hoàn toàn bị phá hủy".
Dương Thiên im lặng lắng nghe, hắn hiểu rõ lời nói của Khải Mạc Vân.
"Dương Thiên, ngươi biết tên gọi khác của bậc thang tâm linh không?" Khải Mạc Vân hỏi.
"Không biết". Dương Thiên lắc đầu.
"Bậc thang tâm linh, còn được gọi là bậc thang thời gian, thời gian vốn hư vô mờ mịt, quá khứ, hiện tại và tương lai, đây là ba phương diện mà bậc thang thời gian thể hiện ra, cũng là ba phần cơ sở nhất tạo nên thời gian. Mặc dù những bậc thang này thể hiện ra đều là huyễn cảnh, nhưng huyễn cảnh này cũng có thể nói là chân thật". Khải Mạc Vân nói.
Dương Thiên sững sờ.
"Bậc thang thời gian, có thể thăm dò tình cảm ở nơi sâu nhất trong lòng của một cường giả, kết hợp nó một cách hoàn hảo với tương lại, tương lai mà bậc thang thời gian thể hiện ra là chân thật, cũng có thể nói, lựa chọn mà ngươi phải đối mặt đều giống với lựa chọn mà lúc sau này ngươi cần đối mặt. Bây giờ ngươi đưa ra lựa chọn gì, cũng đại diện cho sau này ngươi sẽ đưa ra quyết định như vậy". Khải Mạc Vân nói.
Dương Thiên sững sờ trong lòng, điều mà bậc thang thời gian thể hiện ra là cảnh tưởng của tương lai. Nếu trước đó hắn lựa chọn tiếp tục bước lên, từ bỏ người nhà của mình, đây chẳng phải nói trong tương lai có một ngày, hắn sẽ đưa ra lựa chọn giống như vậy sao?
Dựa vào thời gian trôi qua một cách bình thường, sau một trăm chín mươi nghìn năm, quả thực Dương Thiên phải đối diện với tình huống trên bậc thang sáu mươi chín trước đó.
"Dương Thiên ngươi xem!" Khải Mạc Vân nói.
Ông tay vung tay lên, trước mặt liền xuất hiện rất nhiều video.
Từng cường giả trên đó đều đi qua bậc thang thời gian, mỗi cường giả đều nhẹ nhàng vượt qua năm mươi cửa, về sau, tốc độ của họ càng ngày càng chậm, đợi đến lúc cửa sáu mươi chín, phần lớn cường giả đều dừng lại trong thời gian ngắn, trên mặt họ hơi xuất hiện vẻ đấu tranh, liền trực tiếp lựa chọn bước đi.
Ba mươi bậc thang tiếp theo, đối với họ mà nói ngược lại càng ngày càng dễ, nhưng sau khi đi về phía trước, khuôn mặt của họ càng ngày càng lạnh lùng, ánh mắt thờ ơ và không có tình cảm.
Thời gian trôi qua, họ hoàn toàn đóng băng trái tim của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!