Nhưng hắn bay cả một chặng đường dài mà cũng không thấy có nguy hiểm gì phát sinh, xung quanh rất an toàn. Một tiếng sau, Dương Thiên bay tới một khu vực, trong mắt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.
Trước mặt hắn có một cái cây thật lớn, bên trên tản ra những luồng sáng kỳ dị. Trên cây còn có mười mấy quả màu xám.
“Đây là... Quả Vĩnh hằng?” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ khiếp sợ.
Mười mấy quả màu xám kia thực sự giống hệt với quả Vĩnh hằng mà Diễn Biến bày ra ở bên ngoài.
“Đây là quả Vĩnh hằng, vậy chẳng lẽ cây trước mắt mình chính là cây Vĩnh hằng?” Dương Thiên nhìn về phía cây khổng lồ trước mặt, không giấu được vẻ kinh hãi! Cây Vĩnh hằng thế mà lại ở ngay trước mắt hắn.
“Nhiều quả Vĩnh hằng như vậy, nếu như mình có được mấy quả, vậy thì cha mẹ và Nhã Lộ có thể có được tuổi thọ vĩnh hằng rồi!” Ánh mắt Dương Thiên ngập tràn khát vọng.
Hắn quan tâm người nhà mình nhất, hắn bây giờ đã có tuổi thọ vĩnh hằng, nhưng người thân của hắn thì không. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ hai trăm nghìn năm nữa là tuổi thọ của bọn họ sẽ đi đến điểm cuối, cho dù có nghịch chuyển thời gian cũng không thể nào sống lại. Thế nên trong lòng Dương Thiên lúc nào cũng tràn ngập cảm giác khẩn trương.
Bây giờ cây Vĩnh hằng đã ở ngay trước mắt, mặc dù không biết tại sao cây Vĩnh hằng lại ở nơi này, nhưng Dương Thiên chắc chắn không thể bỏ qua cơ hội hiếm có.
Thân thể hắn căng thẳng, chậm rãi đi tới gần cây Vĩnh hằng.
Dương Thiên càng tới gần thì càng cảm giác được một luồng uy áp khủng bố ập tới, khi còn cách cây Vĩnh hằng khoảng mười nghìn mét, hắn đã cảm nhận được uy áp này đạt tới cấp Thánh thần, càng tiến về phía trước thì uy áp càng mạnh.
Nhưng uy áp này không có dao động gì, Dương Thiên vẫn có thể dễ dàng thừa nhận.
Chỉ có điều, khi Dương Thiên còn cách cây Vĩnh hằng khoảng chừng một nghìn mét thì hắn bỗng nhiên dừng lại, nhíu mày suy nghĩ.
Lúc này, phân thân Nguyệt Ảnh, phân thân U Minh và những phân thân khác của hắn cũng đều tiến vào trong không gian như thế này, hơn nữa cũng tới gần cây Vĩnh hằng.
Nhưng bây giờ Dương Thiên lại không cảm giác được phân thân tiến lên, xung quanh cũng không có bất cứ cường giả nào, hiển nhiên bọn họ đã đi vào những không gian không giống nhau!
“Lúc trước Thánh thần Thủy Tân đã từng nói, mỗi kỷ nguyên chỉ xuất hiện một cây Vĩnh hằng, điều này có thể thấy nó quý hiếm như thế nào. Bây giờ cả mình và bốn phân thân đều phát hiện ra cây Vĩnh hằng, vậy là năm cây. Nếu như không có gì bất ngờ thì những không gian khác chắc chắn cũng có cây Vĩnh hằng, tổng cộng năm mươi cây! Đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng phát sinh, thế nên cây Vĩnh hằng trước mắt không phải là thật!”
Dương Thiên phân tích.
Mặc dù hắn vô cùng khao khát có được quả Vĩnh hằng, nhưng cũng không vì vậy mà mất đi lý trí.
Cây Vĩnh hằng quý hiếm lại xuất hiện tràn lan như thế này, xác suất gần như bằng không.
“Để phân thân Tinh Lạc của mình thử một chút.” Dương Thiên nhanh chóng đưa ra quyết định.
Phân thân Tinh Lạc mang theo ít bảo vật nhất, cho dù có xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì Dương Thiên cũng có thể tiếp thu.
Trong một không gian, phân thân Tinh Lạc chậm rãi đi tới cây Vĩnh hằng.
“Ngoại trừ uy áp ra thì cây Vĩnh hằng này không có chút khí tức dao động nào?” Phân thân Tinh Lạc suy nghĩ một chút, sau đó vươn tay ra.
Vút!
Tay hắn lập tức xuyên qua thân cây.
“Quả nhiên là thế!” Dương Thiên lập tức hiểu ra.
Đây là cây vĩnh hằng hư ảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!