Hắn đã ở thế giới Tụ Tinh được gần mười sáu năm, các hệ pháp tắc đều đã tiến bộ vượt bậc, trong năm hệ pháp tắc, Dương Thiên tiến bộ chậm nhất là pháp tắc thời gian.
Lĩnh vực thời gian của hắn bây giờ đã khuếch đại đến hai ngàn mét, vô cùng kinh khủng! Trong lĩnh vực thời gian của Dương Thiên, dòng chảy thời gian đã đạt đến tốc độ gấp 4,2 lần tốc độ bình thường, vô cùng lợi hại.
Nhưng trong mười sáu năm ấy, Dương Thiên đối với lĩnh vực thời gian có rất nhiều chỗ nghi hoặc.
Hắn trực tiếp đi tới nơi truyền thừa pháp tắc.
Lúc này nơi truyền thừa không có bất kỳ bóng dáng thiên tài nào, chỉ có Đức Lâm đại nhân đang ngồi xếp bằng yên tĩnh ở đó, bảo vệ thánh địa của nhân loại tộc quần.
“Đức Lâm đại nhân.”, Dương Thiên bước đến, cung kính chào.
“Dương Thiên? Ngươi từ bí cảnh Tụ Tinh ra ngoài rồi ư?”, Đức Lâm đại nhân nhìn Dương Thiên, mắt khẽ nhắm, ba giây sau lại mở mắt rồi.
Gương mặt luôn bình tĩnh của ông ta bất ngờ hiện lên sự kinh ngạc, nói: “Dương Thiên, ngươi có được mười viên tụ tinh châu, hoàn thành viên mãn nhiệm vụ của thế giới Tụ Tinh rồi?”
“May mắn mà thôi.”, Dương Thiên khiêm tốn đáp.
“Không phải may mắn.”, Đức Lâm đại nhân lắc lắc đầu, nói: “Ta biết ngươi đã lấy được cả mười viên tụ tinh châu, trong đó có sáu viên chứa 2% pháp tắc hoàn chỉnh! Có lẽ ngươi đã gia nhập vào trụ sở thánh cung Linh Tinh của thế giới Tụ Tinh đúng không?
Dương Thiên gật gật đầu.
“Tụ tinh châu này được kết lại trên thân của cây thần Tụ Tinh, ngươi không những vào được trụ sở của thánh cung Linh Tinh, mà còn có thể dưới con mắt của đông đảo các cường giả cấp Viên Mãn thu hoạch được nhiều tụ tinh châu như vậy, quả thực năng lực sinh tồn của ngươi rất mạnh!”, Đức Lâm đại nhân tán thưởng.
Ông ta biết rõ những nguy hiểm trong bí cảnh Tụ Tinh, muốn có được một hai viên tụ tinh châu khá dễ dàng, nhưng muốn lấy được hơn mười viên tụ tinh châu căn bản là không thể nào.
Không thể phủ nhận, năng lực sinh tồn của Dương Thiên quả thực rất mạnh!
Quan trọng nhất là hắn có Tiểu Quang, thực lực của Tiểu Quang tuy yếu, nhưng một khi ẩn nấp, thậm chí vài cường giả cấp Viên Mãn đều khó mà phát hiện ra được tung tích của nó.
Nó có thể giúp Dương Thiên giám sát động tĩnh của cường giả cấp Viên Mãn bất cứ lúc nào, còn có thể giúp Dương Thiên truyền ra ngoài những tụ tinh châu mà hắn thu hoạch được.
Trong thánh cung Linh Tinh, Dương Thiên hầu như đều chiếm được thế chủ động.
Vậy nên, cho dù tỷ lệ tử vong của hắn trong bí cảnh Tụ Tinh gần 100%, cuối cùng đều có thể quay lại mà không có chút tổn thương nào.
Mặt khác, Dương Thiên có phân thân cây Sinh Mệnh, cho nên hắn mới dám xâm nhập vào chỗ nguy hiểm, thu hoạch được nhiều tụ tinh châu như vậy.
Đức Lâm đại nhân thu lại dáng vẻ kinh ngạc của bản thân, cười nói với Dương Thiên: “Bây giờ ngươi chỉ còn lại ba cơ hội truyền thừa.”
Dương Thiên cung kính: “Ta dùng một cơ hội, tiến vào nơi truyền thừa pháp tắc thời gian.”
Đức Lâm đại nhân gật gật đầu, phẩy tay, trước người Dương Thiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng: “Vào đi.”
Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ hy vọng, trực tiếp đi vào trong.
Đức Lâm đại nhân nhìn bóng dáng của Dương Thiên dần biến mất, cảm thán: “Dương Thiên này quả thực không tối, công ty lỗ sâu ảo ta rất lâu đã không xuất hiện một thiên tài như vậy rồi.”
Trong lòng ông ta vô cùng vui mừng, ước có thể xuất hiện thêm một thiên tài như Dương Thiên.
Nơi truyền thừa thời gian vô cùng lớn, chỉ có các bậc thang, không có điểm kết thúc, với tầm mắt của Dương Thiên, chỉ có thể nhìn thấy được mười bậc trước, những cái khác hoàn toàn bị sương mù bao phủ, không thể nhìn rõ.
Dương Thiên không hề do dự, trực tiếp bước đến bậc thang thứ ba, lần trước hắn cũng đã dừng bước ở bậc thứ ba này.
Trên bậc thang, từng từng các dao động huyền diệu không ngừng truyền vào trong đầu của Dương Thiên, Dương Thiên nhắm mắt lại, liên tục hấp thụ.
Một giờ sau, Dương Thiên mở mắt.
“Pháp tắc trên bậc thang thứ ba này mình đã lĩnh ngộ được rồi. Những mức độ phân giải của pháp tắc thời gian này vô cùng chi tiết.”, Dương Thiên cảm thán trong lòng.
Không có so sánh, thì không biết được ưu và nhược điểm.
Lúc trước Dương Thiên ở bí cảnh Tụ Tinh đã tiếp nhận qua hai năm truyền thừa pháp tắc hệ hỏa, ở khu vực đó, có hai mươi truyền thừa, có điều, nơi truyền thừa so với nơi này quả thực kém rất nhiều.
“Độ khó của lĩnh ngộ pháp tắc thời gian đã vượt xa pháp tắc hệ hỏa, nhưng mức độ chi tiết của phân giải pháp tắc ở đây đã vượt qua nơi truyền thừa pháp tắc hệ hỏa trong bí cảnh Tụ Tinh, không biết là tồn tại vĩ đại như nào đã lưu lại?”, Dương Thiên nhìn từng bậc thang.
Chỉ cần nắm giữ được toàn bộ các pháp tắc trên bậc thang, thì có thể nắm giữ được pháp tắc thời gian hoàn chỉnh, trở thành tồn tại trên cấp Viên Mãn.
Dương Thiên không nghĩ nhiều, lại bước lên bậc thang thứ tư.
Sáu giờ sau, Dương Thiên đã lĩnh ngộ viên mãn bậc thang thứ tư, lại bước lên bậc thứ năm.
Trước kia hắn ở bí cảnh Tụ Tinh gần mười sáu năm, trong mười năm trước đó, hắn chú trọng lĩnh ngộ pháp tắc hệ thủy, hệ hỏa giai đoạn cơ sở, lĩnh vực thời gian mở rộng rất chậm.
Nhưng khi hắn có được tụ tinh châu vô thuộc tính, đã thành công dung hợp với thần châu thời gian, sau khi hình thành nên linh hồn phân thân thần châu thời gian của bản thân, lĩnh vực thời gian của hắn đã nhanh chóng mở rộng.
Ba năm ngắn ngủi, đã mở rộng hơn một ngàn mét, đạt đến tổng hai ngàn mét, tốc độ tiến bộ vô cùng hơn người.
Một ngày sau, Dương Thiên hoàn toàn tiếp nhận bậc thang truyền thừa thời gian thứ năm, bước đến bậc thang thứ sáu.
Bảy ngày sau, Dương Thiên đến bậc thang thứ bảy.
Hắn đã ở thế giới Tụ Tinh được gần mười sáu năm, các hệ pháp tắc đều đã tiến bộ vượt bậc, trong năm hệ pháp tắc, Dương Thiên tiến bộ chậm nhất là pháp tắc thời gian.
Lĩnh vực thời gian của hắn bây giờ đã khuếch đại đến hai ngàn mét, vô cùng kinh khủng! Trong lĩnh vực thời gian của Dương Thiên, dòng chảy thời gian đã đạt đến tốc độ gấp 4,2 lần tốc độ bình thường, vô cùng lợi hại.
Nhưng trong mười sáu năm ấy, Dương Thiên đối với lĩnh vực thời gian có rất nhiều chỗ nghi hoặc.
Hắn trực tiếp đi tới nơi truyền thừa pháp tắc.
Lúc này nơi truyền thừa không có bất kỳ bóng dáng thiên tài nào, chỉ có Đức Lâm đại nhân đang ngồi xếp bằng yên tĩnh ở đó, bảo vệ thánh địa của nhân loại tộc quần.
“Đức Lâm đại nhân.”, Dương Thiên bước đến, cung kính chào.
“Dương Thiên? Ngươi từ bí cảnh Tụ Tinh ra ngoài rồi ư?”, Đức Lâm đại nhân nhìn Dương Thiên, mắt khẽ nhắm, ba giây sau lại mở mắt rồi.
Gương mặt luôn bình tĩnh của ông ta bất ngờ hiện lên sự kinh ngạc, nói: “Dương Thiên, ngươi có được mười viên tụ tinh châu, hoàn thành viên mãn nhiệm vụ của thế giới Tụ Tinh rồi?”
“May mắn mà thôi.”, Dương Thiên khiêm tốn đáp.
“Không phải may mắn.”, Đức Lâm đại nhân lắc lắc đầu, nói: “Ta biết ngươi đã lấy được cả mười viên tụ tinh châu, trong đó có sáu viên chứa 2% pháp tắc hoàn chỉnh! Có lẽ ngươi đã gia nhập vào trụ sở thánh cung Linh Tinh của thế giới Tụ Tinh đúng không?
Dương Thiên gật gật đầu.
“Tụ tinh châu này được kết lại trên thân của cây thần Tụ Tinh, ngươi không những vào được trụ sở của thánh cung Linh Tinh, mà còn có thể dưới con mắt của đông đảo các cường giả cấp Viên Mãn thu hoạch được nhiều tụ tinh châu như vậy, quả thực năng lực sinh tồn của ngươi rất mạnh!”, Đức Lâm đại nhân tán thưởng.
Ông ta biết rõ những nguy hiểm trong bí cảnh Tụ Tinh, muốn có được một hai viên tụ tinh châu khá dễ dàng, nhưng muốn lấy được hơn mười viên tụ tinh châu căn bản là không thể nào.
Không thể phủ nhận, năng lực sinh tồn của Dương Thiên quả thực rất mạnh!
Quan trọng nhất là hắn có Tiểu Quang, thực lực của Tiểu Quang tuy yếu, nhưng một khi ẩn nấp, thậm chí vài cường giả cấp Viên Mãn đều khó mà phát hiện ra được tung tích của nó.
Nó có thể giúp Dương Thiên giám sát động tĩnh của cường giả cấp Viên Mãn bất cứ lúc nào, còn có thể giúp Dương Thiên truyền ra ngoài những tụ tinh châu mà hắn thu hoạch được.
Trong thánh cung Linh Tinh, Dương Thiên hầu như đều chiếm được thế chủ động.
Vậy nên, cho dù tỷ lệ tử vong của hắn trong bí cảnh Tụ Tinh gần 100%, cuối cùng đều có thể quay lại mà không có chút tổn thương nào.
Mặt khác, Dương Thiên có phân thân cây Sinh Mệnh, cho nên hắn mới dám xâm nhập vào chỗ nguy hiểm, thu hoạch được nhiều tụ tinh châu như vậy.
Đức Lâm đại nhân thu lại dáng vẻ kinh ngạc của bản thân, cười nói với Dương Thiên: “Bây giờ ngươi chỉ còn lại ba cơ hội truyền thừa.”
Dương Thiên cung kính: “Ta dùng một cơ hội, tiến vào nơi truyền thừa pháp tắc thời gian.”
Đức Lâm đại nhân gật gật đầu, phẩy tay, trước người Dương Thiên xuất hiện một cánh cửa màu trắng: “Vào đi.”
Ánh mắt Dương Thiên lộ ra vẻ hy vọng, trực tiếp đi vào trong.
Đức Lâm đại nhân nhìn bóng dáng của Dương Thiên dần biến mất, cảm thán: “Dương Thiên này quả thực không tối, công ty lỗ sâu ảo ta rất lâu đã không xuất hiện một thiên tài như vậy rồi.”
Trong lòng ông ta vô cùng vui mừng, ước có thể xuất hiện thêm một thiên tài như Dương Thiên.
Nơi truyền thừa thời gian vô cùng lớn, chỉ có các bậc thang, không có điểm kết thúc, với tầm mắt của Dương Thiên, chỉ có thể nhìn thấy được mười bậc trước, những cái khác hoàn toàn bị sương mù bao phủ, không thể nhìn rõ.
Dương Thiên không hề do dự, trực tiếp bước đến bậc thang thứ ba, lần trước hắn cũng đã dừng bước ở bậc thứ ba này.
Trên bậc thang, từng từng các dao động huyền diệu không ngừng truyền vào trong đầu của Dương Thiên, Dương Thiên nhắm mắt lại, liên tục hấp thụ.
Một giờ sau, Dương Thiên mở mắt.
“Pháp tắc trên bậc thang thứ ba này mình đã lĩnh ngộ được rồi. Những mức độ phân giải của pháp tắc thời gian này vô cùng chi tiết.”, Dương Thiên cảm thán trong lòng.
Không có so sánh, thì không biết được ưu và nhược điểm.
Lúc trước Dương Thiên ở bí cảnh Tụ Tinh đã tiếp nhận qua hai năm truyền thừa pháp tắc hệ hỏa, ở khu vực đó, có hai mươi truyền thừa, có điều, nơi truyền thừa so với nơi này quả thực kém rất nhiều.
“Độ khó của lĩnh ngộ pháp tắc thời gian đã vượt xa pháp tắc hệ hỏa, nhưng mức độ chi tiết của phân giải pháp tắc ở đây đã vượt qua nơi truyền thừa pháp tắc hệ hỏa trong bí cảnh Tụ Tinh, không biết là tồn tại vĩ đại như nào đã lưu lại?”, Dương Thiên nhìn từng bậc thang.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!