Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cường Gia Hàng Lâm Ở Đô Thị - Duơng Thiên (FULL)

Đợi đến nơi, Dương Thiên mới cảm nhận được sự khủng bố của kiến trúc to lớn kia.

Tòa kiến trúc này cao khoảng trăm ngàn mét, nhìn không thấy đích, chín chữ bên trên vô cùng lớn. Khi Dương Thiên vừa tiến vào thế giới Cự Linh, thực sự cách nơi này rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng.

“Tòa kiến trúc lớn như vậy không biết ban đầu tộc người Cốt Linh làm sao mà chuyển đến được đây?”, Dương Thiên thầm nghĩ.

Kiến trúc truyền thừa cửu tự là do Nguyên Bác để lại, ban đầu khi tộc quần tộc Cốt Linh còn ở đây, bởi vì trở thành nhân loại của tộc quần phụ thuộc, cả tộc Cốt Linh mới di chuyển toàn bộ đến nơi này.

“Thiếu gia Dương Thiên, đi vào thôi!”, Mạc Đắc Lâm nói.

Dương Thiên gật gật đầu, nói: “Đan Lăng, các người ở bên ngoài đợi ta.”

Đan Lăng và mọi người gật đầu.

Dương Thiên nhìn tòa kiến trúc to lớn, hít một hơi thật sâu, trực tiếp đi vào trong.

Rầm!

Cảnh tượng trong kiến trúc so với bên ngoài hoàn toàn khác nhau, Dương Thiên chỉ cảm thấy như bản thân đến một nơi mù sương, ở đấy, có các ký tự kỳ dị lấp lánh, nhìn dáng vẻ của nó, chính là chín chữ thần bí kia.

“Nhân tộc Dương Thiên, ngươi có thể đợi ở đây mười ngày, đến khi ta gọi ngươi tỉnh lại, sau đó di chuyển vào trong.”, một giọng nói có vẻ già nua đột nhiên vang lên trong đầu Dương Thiên.

“Ta biết rồi.”, Dương Thiên trực tiếp đáp lại.

“Đây có lẽ là giọng của trưởng lão bảo vệ nơi truyền thừa.”, Dương Thiên thầm nghĩ.

Mỗi một vị trưởng lão của tộc Cốt Linh, đều là cường giả cấp Viên Mãn. Những nơi truyền thừa quan trọng như vậy, cần cường giả tộc Cốt Linh mạnh nhất đến bảo vệ.

Dương Thiên không lãng phí thời gian, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu lĩnh ngộ dần dần.

“Chín chữ kỳ dị được viết trong này quả nhiên dễ hơn bên ngoài rất nhiều.”, Dương Thiên khẽ lộ ra nụ cười.

Những ký tự mơ hồ này toàn bộ đều là kinh nghiệm dung hợp chín chữ của các cường giả tộc Cốt Linh. Thậm chí còn có lý giải chín chữ này của Nguyên Bác.

Dương Thiên cũng có thể lưu lại lý giải của mình ở đây.

Một người lý giải nhất định rất khó, nhiều phương thức lý giải của nhiều người khác nhau để cùng một chỗ, dưới suy luận có thể nắm chắc được chín chữ này với tốc độ nhanh nhất.

“Tộc Cốt Linh thì ra có thể mô phỏng chín chữ này trong xương cốt của bản thân, pháp tắc sau đó có thể tự nhiên in dấu vết trên xương cốt, giúp thực lực của họ vượt xa các cường giả cường đại cùng cấp.”

Dương Thiên cũng dần dần lý giải được phương pháp của người tộc Cốt Linh, thực tế chín chữ có thể dung hợp ở bất kỳ chỗ nào trong cơ thể.

Nguyên Bác nhận định, thân thể xương cốt cứng rắn nhất, vì vậy ông ta đã dung hợp lên xương cốt. Tộc người Cốt Linh vô cùng sùng bái Nguyên Bác, cho nên họ hầu như đều dung hợp chín chữ lên xương cốt của mình.

“Mình không cần như tộc người Cốt Linh. Mình có thể tùy ý dung hợp lên bất cứ bộ phận nào trên cơ thể.”, Dương Thiên không có ý định dung hợp lên xương cốt.

Theo hắn, thân thể xác thịt mềm so với xương cốt quan trọng hơn.

Dương Thiên lẳng lặng ngồi xếp bằng, bắt đầu mô phỏng chữ thứ nhất.

Linh hồn của hắn vốn rất kinh người, đã đạt đến cường độ gấp hai mươi lần, linh hồn như vậy, thậm chí đến cường giả cấp Hắc Động cũng khó mà đạt được. Huống hồ còn vì long phượng nguyên châu, hắn đối với chín chữ này cảm thấy rất kỳ dị, dường như vốn dĩ là chuẩn bị tất cả vì hắn vậy. Tốc độ lĩnh ngộ của hắn thực sự vô cùng kinh khủng.

Thời gian dần trôi đi, mà Dương Thiên cũng đã kết hợp được các kinh nghiệm của tộc người Cốt Linh, thể xác tinh thần hoàn toàn chìm sâu vào việc lĩnh ngộ các ký tự vào cơ thể.

“Hả? Mô phỏng thành công rồi?”, Dương Thiên đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt ra, trong mắt lộ ra chút vui mừng, còn có chút khó tin.

Lúc trước hắn ở bên ngoài đoán bản thân hắn phải mất mấy năm mới mô phỏng thành công được chữ thứ nhất, không ngờ tiến vào nơi truyền thừa cửu tự này mới được một tháng, hắn đã mô phỏng thành công, nằm giữ hoàn chỉnh chữ thứ nhất.

Trên cơ thể Dương Thiên truyền đến ba dao động rất kỳ dị, trên người hắn, dần dần xuất hiện một ký tự rất kỳ lạ, sau đó xoay tròn vây quanh Dương Thiên một lát, trực tiếp vào trong tay phải của Dương Thiên rồi biến mất không dấu vết.

Rầm!

Dương Thiên cảm thụ được chữ này, suy nghĩ một chút, xúc tiến được chữ này, khí thế trên người hắn so với trước kia bỗng nhiên mạnh hơn rất nhiều.

“Hả? Cảm giác này so với cảm giác khi nâng cao thực lực tinh thạch Cự Linh Thú gần như giống nhau, đều là gen nâng cao.”, Dương Thiên cảm thụ chi tiết biến hóa của thân thể.

“Thân thể của mình so với ngày trước đã nâng cao lên rất nhiều, tương đương với dung hợp ba viên tinh thạch Cự Linh Thú vậy!”, Dương Thiên cảm nhận được thực lực của bản thân, trong mắt lộ ra sự kinh hỷ mãnh liệt.

Soạt!

Trong tay Dương Thiên xuất hiện một hỏa diễm.

“Pháp tắc hệ thủy của mình so với trước kia đã mạnh lên rất nhiều! Chín chữ này đang nâng cao cấp bậc gen của mình!, trong lòng Dương Thiên kích động vô cùng.

Cự Linh Thú là pháp tắc thần thú trời sinh, có thể nâng cao gen, có thể khiến cho thân thể và pháp tắc của hắn không ngừng được nâng cao, nhưng tinh thạch Cự Linh Thú dung hợp lại có giới hạn.

Cơ thể của hắn tiếp nhận rất ít tinh thạch Cự Linh Thú.

Nhưng chín chữ này, hiệu quả của mỗi chữ đều tương đương với ba viên tinh thạch Cự Linh Thú, hơn nữa lại còn không có giới hạn.

Thân thể Dương Thiên dung hợp được một chữ, nhưng lại không có chút ảnh hưởng nào! Điều này chứng minh, Dương Thiên có thể dung hợp những chữ này vô giới hạn.

“Nếu mình có thể có được toàn bộ chữ này, vậy cấp bậc gen của mình sẽ đạt được đến trình độ như nào?”

Thân thể của hắn bây giờ đã vượt qua cấp Hắc Động trung kỳ, còn có pháp tắc cường đại do dung hợp chín viên tinh thạch Cự Linh Thú tạo thành, nhưng hiện tại, cảnh giới cuối cùng của luyện thể quyết, chỉ cần một chữ, là đã tương đương với ba viên tinh thạch Cự Linh Thú rồi!

Dương Thiên biết rõ, số lượng chữ của cảnh giới cuối cùng luyện thể quyết nhất định rất kinh người! Đến chín chữ tộc Cốt Linh cũng chỉ chiếm một phần nhỏ không đáng kể đến.

Đợi đến nơi, Dương Thiên mới cảm nhận được sự khủng bố của kiến trúc to lớn kia.

Tòa kiến trúc này cao khoảng trăm ngàn mét, nhìn không thấy đích, chín chữ bên trên vô cùng lớn. Khi Dương Thiên vừa tiến vào thế giới Cự Linh, thực sự cách nơi này rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng.

“Tòa kiến trúc lớn như vậy không biết ban đầu tộc người Cốt Linh làm sao mà chuyển đến được đây?”, Dương Thiên thầm nghĩ.

Kiến trúc truyền thừa cửu tự là do Nguyên Bác để lại, ban đầu khi tộc quần tộc Cốt Linh còn ở đây, bởi vì trở thành nhân loại của tộc quần phụ thuộc, cả tộc Cốt Linh mới di chuyển toàn bộ đến nơi này.

“Thiếu gia Dương Thiên, đi vào thôi!”, Mạc Đắc Lâm nói.

Dương Thiên gật gật đầu, nói: “Đan Lăng, các người ở bên ngoài đợi ta.”

Đan Lăng và mọi người gật đầu.

Dương Thiên nhìn tòa kiến trúc to lớn, hít một hơi thật sâu, trực tiếp đi vào trong.

Rầm!

Cảnh tượng trong kiến trúc so với bên ngoài hoàn toàn khác nhau, Dương Thiên chỉ cảm thấy như bản thân đến một nơi mù sương, ở đấy, có các ký tự kỳ dị lấp lánh, nhìn dáng vẻ của nó, chính là chín chữ thần bí kia.

“Nhân tộc Dương Thiên, ngươi có thể đợi ở đây mười ngày, đến khi ta gọi ngươi tỉnh lại, sau đó di chuyển vào trong.”, một giọng nói có vẻ già nua đột nhiên vang lên trong đầu Dương Thiên.

“Ta biết rồi.”, Dương Thiên trực tiếp đáp lại.

“Đây có lẽ là giọng của trưởng lão bảo vệ nơi truyền thừa.”, Dương Thiên thầm nghĩ.

Mỗi một vị trưởng lão của tộc Cốt Linh, đều là cường giả cấp Viên Mãn. Những nơi truyền thừa quan trọng như vậy, cần cường giả tộc Cốt Linh mạnh nhất đến bảo vệ.

Dương Thiên không lãng phí thời gian, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu lĩnh ngộ dần dần.

“Chín chữ kỳ dị được viết trong này quả nhiên dễ hơn bên ngoài rất nhiều.”, Dương Thiên khẽ lộ ra nụ cười.

Những ký tự mơ hồ này toàn bộ đều là kinh nghiệm dung hợp chín chữ của các cường giả tộc Cốt Linh. Thậm chí còn có lý giải chín chữ này của Nguyên Bác.

Dương Thiên cũng có thể lưu lại lý giải của mình ở đây.

Một người lý giải nhất định rất khó, nhiều phương thức lý giải của nhiều người khác nhau để cùng một chỗ, dưới suy luận có thể nắm chắc được chín chữ này với tốc độ nhanh nhất.

“Tộc Cốt Linh thì ra có thể mô phỏng chín chữ này trong xương cốt của bản thân, pháp tắc sau đó có thể tự nhiên in dấu vết trên xương cốt, giúp thực lực của họ vượt xa các cường giả cường đại cùng cấp.”

Dương Thiên cũng dần dần lý giải được phương pháp của người tộc Cốt Linh, thực tế chín chữ có thể dung hợp ở bất kỳ chỗ nào trong cơ thể.

Nguyên Bác nhận định, thân thể xương cốt cứng rắn nhất, vì vậy ông ta đã dung hợp lên xương cốt. Tộc người Cốt Linh vô cùng sùng bái Nguyên Bác, cho nên họ hầu như đều dung hợp chín chữ lên xương cốt của mình.

“Mình không cần như tộc người Cốt Linh. Mình có thể tùy ý dung hợp lên bất cứ bộ phận nào trên cơ thể.”, Dương Thiên không có ý định dung hợp lên xương cốt.

Theo hắn, thân thể xác thịt mềm so với xương cốt quan trọng hơn.

Dương Thiên lẳng lặng ngồi xếp bằng, bắt đầu mô phỏng chữ thứ nhất.

Linh hồn của hắn vốn rất kinh người, đã đạt đến cường độ gấp hai mươi lần, linh hồn như vậy, thậm chí đến cường giả cấp Hắc Động cũng khó mà đạt được. Huống hồ còn vì long phượng nguyên châu, hắn đối với chín chữ này cảm thấy rất kỳ dị, dường như vốn dĩ là chuẩn bị tất cả vì hắn vậy. Tốc độ lĩnh ngộ của hắn thực sự vô cùng kinh khủng.

Thời gian dần trôi đi, mà Dương Thiên cũng đã kết hợp được các kinh nghiệm của tộc người Cốt Linh, thể xác tinh thần hoàn toàn chìm sâu vào việc lĩnh ngộ các ký tự vào cơ thể.

“Hả? Mô phỏng thành công rồi?”, Dương Thiên đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt ra, trong mắt lộ ra chút vui mừng, còn có chút khó tin.

Lúc trước hắn ở bên ngoài đoán bản thân hắn phải mất mấy năm mới mô phỏng thành công được chữ thứ nhất, không ngờ tiến vào nơi truyền thừa cửu tự này mới được một tháng, hắn đã mô phỏng thành công, nằm giữ hoàn chỉnh chữ thứ nhất.

Trên cơ thể Dương Thiên truyền đến ba dao động rất kỳ dị, trên người hắn, dần dần xuất hiện một ký tự rất kỳ lạ, sau đó xoay tròn vây quanh Dương Thiên một lát, trực tiếp vào trong tay phải của Dương Thiên rồi biến mất không dấu vết.

Rầm!

Dương Thiên cảm thụ được chữ này, suy nghĩ một chút, xúc tiến được chữ này, khí thế trên người hắn so với trước kia bỗng nhiên mạnh hơn rất nhiều.

“Hả? Cảm giác này so với cảm giác khi nâng cao thực lực tinh thạch Cự Linh Thú gần như giống nhau, đều là gen nâng cao.”, Dương Thiên cảm thụ chi tiết biến hóa của thân thể.

“Thân thể của mình so với ngày trước đã nâng cao lên rất nhiều, tương đương với dung hợp ba viên tinh thạch Cự Linh Thú vậy!”, Dương Thiên cảm nhận được thực lực của bản thân, trong mắt lộ ra sự kinh hỷ mãnh liệt.

Soạt!

Trong tay Dương Thiên xuất hiện một hỏa diễm.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận