Trên mặt bọn chúng vẫn còn lưu lại vết nước mắt, và một chút sợ hãi.
Dương Thiên và Vũ Vân đứng dậy, Dương san ôm hai đứa trẻ, có chút sợ hãi đi tới, nhỏ giọng nói: “Anh.”
“Trong mắt em vẫn có người anh này sao?”, Dương Thiên lạnh giọng nói: “Việc lớn như em có con cũng không báo với anh và cha mẹ, em có biết bọn họ lúc biết em xảy ra chuyện, có bao nhiêu lo lắng không?”
Trên mặt Dương San cũng có một tia áy náy, nói: “Anh, đều là em không tốt, em không cố ý muốn giấu giếm.”
“Được rồi, những việc này em về thì giải thích với cha mẹ, chút nữa chúng ta ra khỏi bí cảnh này, anh liền đưa em về nhà!”, Dương Thiên nói.
Ánh mắt hắn nhìn 2 đứa bé trong lòng Dương San, trong lúc hắn nói chuyện cùng với Dương San, 2 đứa bé lại yên tĩnh đợi trong lòng Dương San, hiếu kỳ nhìn Dương Thiên.
“Tiểu Hạo, Tiểu Đình, đây là cậu của các con.”, Dương San chú ý đến ánh mắt của Dương Thiên, nhanh chóng nói.
“Bác!”, cô bé có chút sợ hãi gọi 1 tiếng, âm thanh rất nhỏ.
“Bác!”, cậu bé cũng nhỏ giọng gọi 1 tiếng.
“Bác!” “Bác!”
Ngay sau đó, là gan của 2 đứa bé giống như lớn hơn rất nhiều, gọi không ngừng.
Sự lạnh nhạt trên mặt Dương Thiên biến mất một chút, trong ánh mắt có chút ôn nhu.
Đây là con của em gái hắn, cũng là cháu ngoại ruột của hắn.
“Anh, đây là Vũ Vân.”, Dương San chỉ người thanh niên có khuôn mặt kiên nghị, cẩn thận giới thiệu.
“Vũ Vân, nhanh gọi anh.”, San San nói.
Khuôn mặt thanh niên câu nệ, nhìn Dương Thiên, anh ta vẫn luôn bình tĩnh lại hoảng loạn vô thố nói: “Anh.”
Anh ta biết anh trai của Dương San, chính là người quật khởi trong trận chiến thiên tài, tiến vào thiên tài tuyệt thế của công ty Lỗ Sâu Ảo, hơn nữa bây giừ là phó bộ trưởng của phân bộ công ty Lỗ Sâu Ảo ở thần quốc Côn Lạc, quyền thế ngập trời.
Anh ta cảm nhận được trên người Dương Thiên có một cỗ áp lực vô cùng lớn, không phải do Dương Thiên cố ý mà là tự nhiên hình thành.
Dương Thiên chính là thiên tài tuyệt thế chân chính của nhân loại, bình thường đều nhìn thấy rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ, cũng gặp qua rất nhiều cường giả cấp Viên Mãn, thậm chí đến cường giả cấp trên Viên Mãn cũng gặp qua 1 người, thực lực bản thân cũng có thể giết chết cường giả cấp Hắc Động hậu kỳ.
Về lâu về dài, trên người hắn cũng sẽ dính lên những khí thế đó.
Tự bản thân hắn không cảm nhận được, nhưng những người khác lại cảm nhận vô cùng rõ ràng.
Dương Thiên gật đầu với Vũ Vân, vừa nãy hắn thấy Vũ Vân vì bảo vệ đám người Dương San mà không màng sống chết, trong lòng đối với Vũ Vân cũng có chút vừa ý.
Thực lực Vũ Vân yếu, hắn không có ý kiến, bởi vì dần dần tu luyện thì sẽ mạnh lên, nhưng anh ta nhất định phải đối tốt với Dương San. Dương Thiên tuyệt đối sẽ không cho phép em gái của mình ở cùng một người đàn ông tính cách lạnh nhạt
“Thiếu gia Dương Thiên.”, đám người Đan Lăng bay xuống toàn bộ, trên người bọn họ đều tản ra khí thế vô cùng khủng bố.
“Tiểu Vũ.”, bên cạnh Đan Lăng, truyền đến giọng nói kích động của một thanh niên.
“Anh!”, bên cạnh Dương San, một cô gái yếu nhược lập tức hô lên. Vội vàng chạy đến bên cạnh Thanh Nham.
Dương Thiên nhìn Thanh Nham, lần này nếu không có Thanh Nham, bọn họ rất khó phát hiện vị trí của Hỗn Ma.
“Thiếu gia Dương Thiên, những con con của Trùng Hỗn Nguyên ở đây đã bị tiêu diệt toàn bộ, bây giờ chỉ còn lại con mẹ Trùng Hỗn Nguyên, bọn Khúc Quân Vương đang vây kích nó.”, Đan Lăng nói.
Dương Thiên gật đầu.
Mặc dù số lượng của những con Cự trùng màu đen này rất kinh người, nhưng đối diện với đại quân của nhân loại, bọn chúng tuyệt đối không có bất kỳ lực phản kháng nào.
Oành!
Phía xa, truyền đến 1 trận dao động lớn, một con Cự trùng màu đen dài đến mấy nghìn mét đang phẫn nộ rít gào, xung quanh nó, đang có 3 người đang vây kích nó.
Cho dù thực lực của nó rất khủng bố, cách vương cảnh chỉ còn 1 bước, nhưng đối diện với 3 cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, nó lại không thể chạy thoát, bị 3 đại lĩnh vực của cường giả vương cảnh trói buộc gắt gao.
“Trùng Hỗn Nguyên, trùng tộc các ngươi dám xâm nhập vào nhân loại chúng ta, chỉ có chết mới chuộc được tội lỗi của các ngươi.”, Khúc Quân Vương lạnh nhạt nói.
Những người may mắn sống sót ở hiện trường nhìn con Cự trùng màu đen bị vây kích, đều lộ ra sự vô cùng thích chí.
Lúc trước, vô số đồng bào của bọn họ bị con Cự trùng màu đen này cắn nuốt, chỉ để lại rất nhiều thi cốt.
“Nhân loại, các ngươi nhất định sẽ bị Trùng tộc chúng ta tiêu diệt, nhất định sẽ!”, Hỗn Ma phẫn nộ rít gào.
Ông ta biết, bản thân chạy không thoát.
Oành!
Cơ thể to lớn của ông ta, bỗng nhiên lớn lên một cách kịch liệt, bên trên phát ra từng tầng khí thức huỷ diệt.
“Nó muốn tự bạo!”, khuôn mặt Khúc Quân Vương không đổi, lĩnh vực to lớn trói buộc gắt gao Cự trùng màu đen, Thạch Dã Vương và Thuỷ Nguyên Vương cũng ở trong đó, giải phóng lĩnh vực to lớn của mình.
3 lĩnh vực chồng lên nhau, trói buộc gắt gao Cự trùng màu đen.
Oành!
Một âm thanh vô cùng lớn truyền đến, sau đó trong phạm vi mấy nghìn mét, từng đạo quang mang màu đen không ngừng chớp động, nhưng dao động đó lại không truyền ra ngoài, bị trói buộc gắt gao trong khu vực nhất định.
Cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong tự bạo khủng bố như thế nào, nếu ông ta tự bạo thành công, bí cảnh này có thể cũng sẽ bị huỷ.
May mắn, đám người Khúc Quân Vương năng lực đủ mạnh, 3 người liên hợp lại, mới có thể đem khí tức tự bạo ngăn lại.
Nếu chỉ có 1 người Khúc Quân Vương ngăn cản, có lẽ là không thể nào.
Cuối cùng, tất cả khôi phục lại bình thường, mà cự trùng màu đen cũng biến mất hoàn toàn.
Trên mặt bọn chúng vẫn còn lưu lại vết nước mắt, và một chút sợ hãi.
Dương Thiên và Vũ Vân đứng dậy, Dương san ôm hai đứa trẻ, có chút sợ hãi đi tới, nhỏ giọng nói: “Anh.”
“Trong mắt em vẫn có người anh này sao?”, Dương Thiên lạnh giọng nói: “Việc lớn như em có con cũng không báo với anh và cha mẹ, em có biết bọn họ lúc biết em xảy ra chuyện, có bao nhiêu lo lắng không?”
Trên mặt Dương San cũng có một tia áy náy, nói: “Anh, đều là em không tốt, em không cố ý muốn giấu giếm.”
“Được rồi, những việc này em về thì giải thích với cha mẹ, chút nữa chúng ta ra khỏi bí cảnh này, anh liền đưa em về nhà!”, Dương Thiên nói.
Ánh mắt hắn nhìn 2 đứa bé trong lòng Dương San, trong lúc hắn nói chuyện cùng với Dương San, 2 đứa bé lại yên tĩnh đợi trong lòng Dương San, hiếu kỳ nhìn Dương Thiên.
“Tiểu Hạo, Tiểu Đình, đây là cậu của các con.”, Dương San chú ý đến ánh mắt của Dương Thiên, nhanh chóng nói.
“Bác!”, cô bé có chút sợ hãi gọi 1 tiếng, âm thanh rất nhỏ.
“Bác!”, cậu bé cũng nhỏ giọng gọi 1 tiếng.
“Bác!” “Bác!”
Ngay sau đó, là gan của 2 đứa bé giống như lớn hơn rất nhiều, gọi không ngừng.
Sự lạnh nhạt trên mặt Dương Thiên biến mất một chút, trong ánh mắt có chút ôn nhu.
Đây là con của em gái hắn, cũng là cháu ngoại ruột của hắn.
“Anh, đây là Vũ Vân.”, Dương San chỉ người thanh niên có khuôn mặt kiên nghị, cẩn thận giới thiệu.
“Vũ Vân, nhanh gọi anh.”, San San nói.
Khuôn mặt thanh niên câu nệ, nhìn Dương Thiên, anh ta vẫn luôn bình tĩnh lại hoảng loạn vô thố nói: “Anh.”
Anh ta biết anh trai của Dương San, chính là người quật khởi trong trận chiến thiên tài, tiến vào thiên tài tuyệt thế của công ty Lỗ Sâu Ảo, hơn nữa bây giừ là phó bộ trưởng của phân bộ công ty Lỗ Sâu Ảo ở thần quốc Côn Lạc, quyền thế ngập trời.
Anh ta cảm nhận được trên người Dương Thiên có một cỗ áp lực vô cùng lớn, không phải do Dương Thiên cố ý mà là tự nhiên hình thành.
Dương Thiên chính là thiên tài tuyệt thế chân chính của nhân loại, bình thường đều nhìn thấy rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ, cũng gặp qua rất nhiều cường giả cấp Viên Mãn, thậm chí đến cường giả cấp trên Viên Mãn cũng gặp qua 1 người, thực lực bản thân cũng có thể giết chết cường giả cấp Hắc Động hậu kỳ.
Về lâu về dài, trên người hắn cũng sẽ dính lên những khí thế đó.
Tự bản thân hắn không cảm nhận được, nhưng những người khác lại cảm nhận vô cùng rõ ràng.
Dương Thiên gật đầu với Vũ Vân, vừa nãy hắn thấy Vũ Vân vì bảo vệ đám người Dương San mà không màng sống chết, trong lòng đối với Vũ Vân cũng có chút vừa ý.
Thực lực Vũ Vân yếu, hắn không có ý kiến, bởi vì dần dần tu luyện thì sẽ mạnh lên, nhưng anh ta nhất định phải đối tốt với Dương San. Dương Thiên tuyệt đối sẽ không cho phép em gái của mình ở cùng một người đàn ông tính cách lạnh nhạt
“Thiếu gia Dương Thiên.”, đám người Đan Lăng bay xuống toàn bộ, trên người bọn họ đều tản ra khí thế vô cùng khủng bố.
“Tiểu Vũ.”, bên cạnh Đan Lăng, truyền đến giọng nói kích động của một thanh niên.
“Anh!”, bên cạnh Dương San, một cô gái yếu nhược lập tức hô lên. Vội vàng chạy đến bên cạnh Thanh Nham.
Dương Thiên nhìn Thanh Nham, lần này nếu không có Thanh Nham, bọn họ rất khó phát hiện vị trí của Hỗn Ma.
“Thiếu gia Dương Thiên, những con con của Trùng Hỗn Nguyên ở đây đã bị tiêu diệt toàn bộ, bây giờ chỉ còn lại con mẹ Trùng Hỗn Nguyên, bọn Khúc Quân Vương đang vây kích nó.”, Đan Lăng nói.
Dương Thiên gật đầu.
Mặc dù số lượng của những con Cự trùng màu đen này rất kinh người, nhưng đối diện với đại quân của nhân loại, bọn chúng tuyệt đối không có bất kỳ lực phản kháng nào.
Oành!
Phía xa, truyền đến 1 trận dao động lớn, một con Cự trùng màu đen dài đến mấy nghìn mét đang phẫn nộ rít gào, xung quanh nó, đang có 3 người đang vây kích nó.
Cho dù thực lực của nó rất khủng bố, cách vương cảnh chỉ còn 1 bước, nhưng đối diện với 3 cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh, nó lại không thể chạy thoát, bị 3 đại lĩnh vực của cường giả vương cảnh trói buộc gắt gao.
“Trùng Hỗn Nguyên, trùng tộc các ngươi dám xâm nhập vào nhân loại chúng ta, chỉ có chết mới chuộc được tội lỗi của các ngươi.”, Khúc Quân Vương lạnh nhạt nói.
Những người may mắn sống sót ở hiện trường nhìn con Cự trùng màu đen bị vây kích, đều lộ ra sự vô cùng thích chí.
Lúc trước, vô số đồng bào của bọn họ bị con Cự trùng màu đen này cắn nuốt, chỉ để lại rất nhiều thi cốt.
“Nhân loại, các ngươi nhất định sẽ bị Trùng tộc chúng ta tiêu diệt, nhất định sẽ!”, Hỗn Ma phẫn nộ rít gào.
Ông ta biết, bản thân chạy không thoát.
Oành!
Cơ thể to lớn của ông ta, bỗng nhiên lớn lên một cách kịch liệt, bên trên phát ra từng tầng khí thức huỷ diệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!