Nếu so sánh ván cờ trước mắt với chiến trường, thì hiện nay Diệp Lâm đang lật ngược lại, chiếm liên tiếp vài thành, đánh từ bước đường cùng.
Thấy thế cục thay đổi chỉ trong chớp mắt, Nghiêm Bất Khí có chút luống cuống.
Bởi vì một loạt thế công mới vừa rồi của Diệp Lâm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán và khống chế của anh ta.
Trong khi anh ta đang nắm ưu thế tuyệt đối, thế mà lại mất đi cảm giác khống chế, giống như là đang đi xa mà mất đi phương hướng, có trong chốc lát cảm thấy hoảng hốt.
Thế cục xoay chuyến thành ba bảy.
“Bất Khí! Đừng luống cuống!”
Lúc này, Nghiêm Kỳ Học cũng nhận ra được cháu trai mình có chút rối loạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thua mất.
Vậy nên, ông ta vội vàng lên tiếng nhắc nhở: “Bình tĩnh lại! cháu có thể thắng!”
“Cháu vẫn còn đang chiếm ưu thế tuyệt đối!”
Lời nói của ông nội lập tức làm cho Nghiêm Bất Khí bình tĩnh lại.
Anh ta hít sâu một hơi, dùng thái độ cực kì nghiêm túc đi hạ cờ, bắt đầu gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.
Chỉ cần mình còn chiếm ưu thế tuyệt đối thì thắng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau đó, hai người lại anh tới tôi đi, đấu trí đấu dũng, hạ một loạt cờ.
Tuy rằng Nghiêm Bất Khí đã dốc sức ứng phó, nhưng mà dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, tất cả cố gắng đều chỉ là lãng phí.
Ván cờ quỷ cốc mà Diệp Lâm bày ra cực kì lợi hại.
Trong thiên hạ, ngoài bản thân anh và sư phụ trong ngục ra thì không ai có thể phá giải được.
Thế cục có vẻ là ba bảy, thực tế thì cờ đen giống như là thịt trên thớt, người ta muốn chặt chém thế nào cũng được.
Ba bảy! Bốn sáu! Năm năm!
Cờ trắng của Diệp Lâm mạnh mẽ lại bá đạo, làm cho cờ đen của Nghiêm Bất Khí mệt mỏi đi đường, hoàn toàn không thế chống đỡ được.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!