Sau khi bữa tiệc giải tán.
Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Thẩm Thường Thanh mời Diệp Lâm ngày mai đi theo ông ta trở về kinh đô, tiếp tục nhiệm vụ.
"Diệp chiến thần, cuối tháng là đại hội quân sự thường niên. Khi đó, tất cả quân khu và chiến thần sẽ tập trung về Yến Kinh, khen thưởng dựa theo thành tích trong năm”
“Đồng thời sẽ xét hạng toàn diện từng chiến khu."
"Những năm trước, do Ung Châu không có chiến thần nên tổng thành tích luôn đứng ở cuối bảng, năm nay có cậu ở đây rồi, có thể cố gắng leo lên trên bảng xếp hạng!"
“Lúc đó, Bộ Quốc phòng chúng tôi sẽ sẽ truyền bá in tức về việc bổ nhiệm cậu làm chiến thần Ung Châu. Nhân tiện, cậu cũng có thể làm quen và giao lưu với các chiến thần của các chiến khu khác”
“Vẫn còn hơn nửa tháng nữa, cậu cứ quay lại với tôi trước, vẫn còn một số thủ tục cần thiết yêu cầu sự. có mặt trực tiếp của cậu..."
Tóm lại, mục đích thực sự của việc Thẩm Thường
Diệp Lâm trở về thủ đô là để tạm thời tách anh ra khỏi quân đội Ung Châu, tránh việc bám rễ ở đây và gây khó khăn cho việc loại bỏ anh sau này.
Dù sao, việc Diệp Lâm có thể trở thành chiến thần ở Ung Châu hay không cũng không phải chuyện một thứ trưởng như ông ta có thế quyết định, ông ta phải quay lại bàn bạc với mọi người, nếu như Bộ Quốc. phòng có sắp xếp khác thì sao?
Vì vậy, trước khi mọi chuyện được giải quyết, tốt nhất quân đội Ung Châu vẫn nên duy trì tình hình trước đó.
"Được!" Diệp Lâm lập tức đồng ý.
Dù sao anh cũng không có ý định ở lại đây lâu.
Ngày hôm sau, Diệp Lâm dặn dò Lục Cảnh Sinh vài câu, quân đội Ung Châu vẫn sẽ tiếp tục do bát kỵ quản lý như trước.
"Luyện tập cho tốt, đợi tôi quay lại!"
Lục Cảnh Sinh nhận lệnh rời đi.
Sau đó, Diệp Lâm lên chuyên cơ của Thẩm Thường Thanh và cả hai cùng nhau trở về Yến Kinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!