“Nhìn xem cái dạng như chó này của ngươi...”
Thấy Lâm Vân Bạch liên tục cầu xin tha mạng, Khải Thần Chưởng càng khinh thường: “Cái loại nhát gan như ngươi nếu tiếp tục sống chỉ làm xấu mặt mà thôi, vẫn nên chết đi!”
Nói hết câu, Khải Thần Chưởng giơ tay phải lên cao, chuẩn bị đánh vào cổ Lâm Vân Bạch!
“Bốp!" “Vân Bạch!”
Lâm Thanh Nham, ông cụ Lâm, Lý Gia Tuệ sợ tới mức kêu lên!
Còn Lâm Vân Bạch sợ tới mức không nói nên lời chứ đừng nói tránh đi!
VútI
Ngay lúc mọi người cho rằng Lâm Vân Bạch sẽ chết ngay lập tức thì Diệp Huyền thản nhiên vẫy tay, một cỗ khí tức chân chính như lưỡi dao sắc bén lập tức đâm vào lòng bàn tay Khải Thần Chưởng!
“AI Khải Thần Chưởng kêu thảm một tiếng, cả người bị đẩy lùi mười mấy mét, ông ta nhìn xuống, phát hiện lòng bàn tay đã đen kịt!
“Vân Bạch, mau tới bên cạnh ta!”
Ông cụ Lâm lúc này cũng kịp phản ứng, lập tức kéo Lâm Vân Bạch đang bị doạ đến mức hồn xiêu phách lạc sang một bên!
Bây giờ, Khải Thần Chưởng không có thời gian để ý tới họ, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền nói: “Tên nhóc, thân thủ không tệ, chẳng trách ngươi lại dám kiêu ngạo như vậy!”
Lúc này tất cả mọi người mới tỉnh táo lại!
Vừa rồi, chính Diệp Huyền đã cứu mạng Lâm Vân Bạch kịp thời!
Lâm Thanh Nham vô cùng cảm kích nói: “Diệp Huyền, cảm ơn anh đã ra tay giúp đỡ!”
“Không cần khách khí.” Diệp Huyền cười nhạt: “Tôi đã hứa sẽ bảo vệ nhà họ Lâm, dù cha cô chỉ là con chó của nhà họ Lâm thì tôi cũng sẽ không để ông ta xảy ra chuyện gì.”
Lâm Vân Bạch nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy, lập tức cảm thấy nhục nhã và giận dữ không thôi!
Giống như bị Diệp Huyền tát mạnh mấy cái, khuôn mặt đỏ bừng!
Chó của nhà họ Lâm? Thật kinh tởm!
Tuy nhiên, Lâm Vân Bạch không dám nói gì. Nếu Diệp Huyền tức giận và không quan tâm đến nhà họ Lâm nữa, vậy chẳng phải ông ta chỉ có thể chờ bị giết sao? Diệp Huyền không quan tâm Lâm Vân Bạch cảm thấy nhục nhã thế nào, hắn nhìn Lâm Thanh Nham:
“Đừng sợ, hôm nay có tôi ở đây, lão già này tuyệt đối không thể gây thương tổn cho mọi người.”
“Diệp Huyền, anh phải cẩn thận!”
Lâm Thanh Nham vội vàng gật đầu đáp ứng, tin tưởng Diệp Huyền trăm phần trăm, đồng thời kéo ông cụ Lâm và Lý Gia Tuệ trốn sang một bên!
Thể nhưng vẻ mặt Khải Thần Chưởng đầy tức giận, trong lòng tràn đầy sát khí, nói:
“Khẩu khí tên nhóc nhà ngươi cũng không nhỏ! Ngươi cho rằng nếu ngươi có năng lực giết Chu đại sư thì có thể xưng bá thiên hạ sao?”
Diệp Huyền nói với ánh mắt lạnh lùng: “Lẽ ra ông có thể sống thêm vài năm nữa, nhưng ông muốn làm thương tổn người nhà họ Lâm, khiến tôi không vui, cho nên ông chỉ có thể sống đến ngày hôm nay!”
Nghe vậy, ánh mắt của Khải Thần Chưởng đột nhiên lóe lên sát ý đáng sợ, ông ta đột nhiên đứng dậy, sát khí tung hoành!
Quần áo trên người ông ta tung bay, lập tức triển khai toàn bộ khí tràng, khí thế ngập trời!
“Một thằng nhóc như ngươi chắc là hoàn toàn không biết địa vị của Khải Thần Chưởng ta trong giang hồ đúng không?”
Khải Thần Chưởng chém lòng bàn tay, chân khí như bão làm rung chuyển đồ trang trí trong phòng khách, lập. tức vỡ tan tành trên mặt đất!
Âm! Diệp Huyền hoàn toàn không né tránh, hắn thậm chí còn không thèm xê dịch dù chỉ một chút, nắm đấm thoải mái vung về phía trước!
Sức mạnh của hai người va chạm mãnh liệt trong khoảng không!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!