Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (Bản Dịch - FULL)

 “Mắt nhìn không tồi nhỉ, bọn ta ẩn cư Âm Sơn đã nhiều năm, không ngờ vẫn có người nhớ tới bọn ta”.  

 

“Hai người còn lại đâu?”  

 

“Đối phó với các ngươi đâu cần đến tứ quỷ bọn ta cùng ra trận”, tên lùn vác một thanh đại đao, thanh đao ấy còn cao hơn cả người gã, rõ ràng không hài hòa.  

 

Giọng nói gã ồm ồm, gương mặt xấu xí, hai mắt lồi ra, giống như đôi mắt cá chết, nhưng trên người lại tỏa ra sự hung ác, sát khí nặng nề.  

 

Cố Thanh Hy tìm kiếm trong kí ức của mình, mơ hồ có chút kí ức rải rác.  

 

Thất quỷ Âm Sơn có tổng cộng bảy người, ai nấy võ công cao cường, thủ đoạn hung ác. Bọn họ giết người như ngóe, mấy năm trước vô cớ giết hại người dân vô tội của mấy thôn chỉ trong một đêm, bị môn chủ Tu La Môn đánh bị thương, chết ba người còn lại bốn người.  

 

Bốn người này chạy về Âm Sơn, nhiều năm không dám ra ngoài, không ngờ hôm nay lại xuất hiện.  

 

Còn Tu La Môn không có quá nhiều kí ức trong đầu nàng, chỉ biết rằng đó là một môn phái vô cùng bí ẩn. Võ công môn chủ Tu La Môn lại càng quỷ dị khó lường, chỉ là từ đầu tới cuối chưa ai gặp được môn chủ Tu La Môn, ngay cả người đó là nam hay nữ cũng không biết.  

 

Cố Thanh Hy lười nhác cười nói: “Ta còn tưởng là ai, hóa ra là bốn con chó thất bại các ngươi”.  

 

Xuýt…  

 

Bầu không khí lại trở nên lạnh lẽo thêm.  

 

Bốn con chó thất bại?  

 

Kẻ nào dám nói bọn họ là bốn con chó thất bại?  

 

Thất quỷ Âm Sơn võ công thâm hậu, năm xưa nhiều danh môn chính phái, thậm chí là triều đình cũng hạ lệnh truy sát bọn họ. Kết quả tất cả đều bị phản sát, nhiều môn phái còn bị diệt môn.  

 

Nếu không phải môn chủ Tu La Môn võ công cao cường, giết chết ba người, làm bốn người bị thương nặng, e là bọn họ vẫn còn làm việc ác ở Dạ Quốc.  

 

Tên lùn nổi giận, chỉ đao về phía Cố Thanh Hy: “Nhóc con, gan ngươi cũng lớn thật, nóng lòng muốn đi gặp Diêm Vương sao?”  

“Ơ… Lẽ nào ta nói sai rồi sao? Lẽ nào không phải các ngươi bị đánh đến mức phải chuồn về Âm Sơn?”  

 

“Hoang đường, ngươi tưởng bọn ta sợ ả sao? Mấy năm nay bọn ta khổ luyện ngày đêm, chỉ để giết ả trả thù”.  

 

“Nếu ta nhớ không lầm, khi xưa người ta một tay xử gọn bảy người các ngươi, mấy năm nay các ngươi tiến bộ, lẽ nào môn chủ Tu La Môn không tiến bộ hay sao?”  

 

Tính tình của tên lùn vô cùng nóng nảy, vác đại đao chém tới, miệng liên tục chửi rủa: “Hoang đường, hoang đường, hoang đường”.  

Nhấn Mở Bình Luận