Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (Bản Dịch - FULL)

Nàng phát hiện đối phương có khoảng sáu người, trong tay mỗi người cầm một lá cờ hoa, toàn bộ mặc áo choàng đen, trên mặt đeo mặt nạ đầu lâu.

 

Người cầm đầu là một thanh niên còn khá trẻ, hắn ta không đeo mặt nạ, vẻ ngoài tuấn tú, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên tia tàn nhẫn và âm u, khiến người ta có cảm giác không thể nào thích nổi.

 

Những người này bình tĩnh đến nỗi không nghe thấy hơi thở, hoàn toàn không khác gì người bình thường.

 

Nhưng bọn họ biết rất rõ, càng là như thế, chứng tỏ võ công của đám người trước mặt càng cao.

 

Tiêu Vũ Hiên thu lại thái độ bỡn cợt thường ngày, kéo Cố Thanh Hy ra sau lưng: “Nha đầu xấu xí, cô mau chạy đi, chạy về phủ Dạ Vương hoặc học viện Hoàng Gia đều được, nhớ kỹ, không được ngừng nghỉ dù chỉ là một khắc, càng nhanh càng tốt”.

 

Cố Thanh Hy bĩu môi nhìn về phương xa: “Khắp nơi đều là cung thủ, ta sợ chỉ cần động đậy một chút thì sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẽ”.

 

Tiêu Vũ Hiên ngẩng đầu nhìn thì thấy trên nóc nhà đã đầy cung thủ, mỗi người đều đang kéo căng dây cung, chỉ cần bọn họ dám có hành động thì hàng vạn mũi tên sẽ đồng loạt lao đến.

 

Tim hắn ta bỗng chùng xuống.

 

“Vị thiếu hiệp kia, nếu ta ngăn cản bọn họ thì ngươi có đưa nàng đi được không?”

 

Thiếu niên lắc đầu: “Chỉ cần bị bọn họ để mắt thì bất kể có đi đến chân trời góc biển cũng đừng mong trốn thoát”.

 

“Còn chưa đánh đâu, ngươi cổ vũ sĩ khí địch làm gì?”, Tiêu Vũ Hiên bĩu môi.

 

Giang Húc – người của Ma tộc – nhếch mép cười, nói với vẻ âm u: “Hắn nói không sai, chỉ cần rơi vào tầm ngắm của chúng ta, thì dù kẻ đó có mọc 100 đôi cánh cũng không bay được, hắn chỉ có thể kéo dài hơi tàn, sống dưới cái bóng của Thập Nhị Hoa Kỳ”.

 

“Có ý gì?”, Tiêu Vũ Hiên sững sờ.

 

Cố Thanh Hy đã lờ mờ đoán được, nhưng nàng không mở miệng nói.

 

Giang Húc từ trên cao nhìn xuống thiếu niên với vết thương chồng chất trên người, ánh mắt của hắn ta chẳng khác nào đang nhìn con sâu cái kiến.

 

“Để ngươi ra là vì bảo vệ nàng ta à? Còn không mau giết nàng ta đi!”

 

Tiêu Vũ Hiên lui về sau vài bước, tránh xa thiếu niên: “Ngươi… ngươi… cũng là người của Ma tộc?”

 

Thiếu niên siết chặt nắm đấm, bỗng dưng, hắn ta ngẩng đầu lên, ánh mắt trong trẻo và lạnh lùng thoáng qua một tia cầu khẩn: “Nàng… tội không đáng chết, ta buộc nàng giao ra chuông Phá Hồn là được”.

 

“Nhưng ta muốn thấy nàng ta chết, hơn nữa còn muốn thấy nàng ta sống không được mà chết cũng không xong”, Giang Húc nhìn thẳng vào thiếu niên, dường như muốn nhìn thấu hắn ta.

Uy áp trên người hắn ta cực nặng, mỗi một câu, một chữ đều tràn ngập mệnh lệnh.

 

Ánh mắt thiếu niên vụt qua một tia giãy dụa.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận