Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (Bản Dịch - FULL)

 “Giá trị của chuông Phá Hồn cũng không ít tiền đâu, ngọc Nguyệt Nha của Đương Đương công chúa cũng ở bên trong, giá trị năm ngàn vạn lượng bạc chẵn đó, nếu ngươi không cất đi, cẩn thận ta lại đổi ý không cho ngươi nữa đấy”.  

 

Cố Thanh Hy nhét chuông Phá Hồn vào tay hắn ta.  

 

Diệp Phong nắm chuông Phá Hồn, giống như nắm cả thế giới.  

 

Nói không cảm động là giả.  

 

Chính bởi vì cảm động, cho nên nhất thời hắn ta cũng không biết muốn nói gì.  

 

Hắn ta cần chuông Phá Hồn.  

 

Rất cần.  

 

Chỉ có chuông Phá Hồn mới có thể khiến bọn họ được tự do.  

 

Nhưng hắn ta lại sợ gây nên phiền phức cho Cố Thanh Hy.  

 

“Bớt dùng ánh mắt này nhìn ta đi, buồn nôn quá”.  

 

“Cảm ơn”.  

 

“Một chiếc chuông nát có cái gì mà cảm ơn, nếu muốn cảm ơn thì ngươi nói cho ta biết có thể tìm thấy cỏ Địa Ngục ở đâu”.  

 

“Lạc Hồn cốc”.  

 

Tay Cố Thanh Hy run rẩy: “Lạc Hồn Cốc? Ngươi nói Lạc Hồn cốc có cỏ Địa Ngục?”  

 

“Phải, nhưng Lạc Hồn cốc rất khó đi vào, chỗ đó nằm ở nơi tiếp giáp giữa Ma tộc và Nhân tộc, cũng nằm ở nơi tiếp giáp của Dạ Quốc, Sở Quốc, Triệu Quốc, Hoa Quốc, thuộc khu vực không ai quản lý, người ở nơi đó đều là loại cực kỳ hung ác”.  

 

“Làm sao ngươi biết cỏ Địa Ngục ở đó?”  

 

“Vô tình nghe thấy, nếu như cô thật sự muốn đi Lạc Hồn cốc, tốt nhất nên bảo chiến thần đi cùng, hoặc bảo chiến thần giúp cô tìm cỏ Địa Ngục”.  

 

Cố Thanh Hy bật cười đầy kiêu ngạo, trên mặt đều là vẻ ngông cuồng.  

 

Đồ Cố Thanh Hy cần hà cớ gì phải mời người khác giúp đỡ.  

 

Lạc Hồn cốc dù là biển lửa núi đao, nàng cũng xông vào.  

 

“Tam tiểu thư, ta có thể cầu xin cô một chuyện không?”  

 

“Ta không thích chữ cầu này, nên ta không giúp, đương nhiên nếu ngươi muốn ta giúp thì ta vẫn sẽ giúp”.  

Diệp Phong khẽ mỉm cười, trái tim vừa rồi căng thẳng nay đã giãn ra mấy phần.  

 

“Ta phải về Ma tộc một chuyến, chờ sau khi ra khỏi Ma tộc, ta sẽ đích thân đến học viện Hoàng Gia, đến lúc đó… nếu ta không ra được, xin cô hãy giúp ta chăm sóc bà”.  

 

“Đi tìm Lan kỳ chủ muốn giải độc?”  

 

Ánh mắt Diệp Phong chợt lóe, hắn ta cúi đầu nhìn hộp gỗ đàn hương, giọng hơi thấp: “Cô cũng biết rồi đấy”. 

Nhấn Mở Bình Luận