Nàng xoa huyệt thái dương đau đớn, nói một câu: “Chúng ta rơi vào trong trận pháp rồi, còn là một trận pháp rất lợi hại”.
“Chủ tử, người có cách phá trận không?”
Cố Thanh Hy lắc đầu.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trận pháp phức tạp như thế, không mất ba năm năm e rằng không thể giải được.
“Nếu không thể thoát khỏi bằng con đường bí mật, vậy để thuộc hạ bảo vệ người, chúng ta xông ra từ cửa chính”.
“Ta nhớ con đường bí mật có rất nhiều lối vào, đi, đi thêm một lát, nếu thật sự không tìm thấy thì hẵn xông ra từ cửa chính”.
“Được”.
Ma chủ bị vả mặt.
Huyết Sát càng cúi thấp đầu hơn, chỉ muốn cho mình hoàn toàn biến mất.
Hắn ta cho rằng chủ tử sẽ tức giận, nhưng bên tai chỉ có giọng nói hờ hững của chủ tử.
“Đúng, đi con đường này là đúng rồi, khi nãy bản toạ đã đợi nàng trên con đường này mà”.
Huyết Sát: “Ặc…”
“Huyết Sát, chúng ta cũng đi xem sao”.
“Vâng”.
Huyết Sát đi sau Ma chủ, theo đuôi mấy người nhóm Cố Thanh Hy.
Nhưng mấy người nhóm Cố Thanh Hy lại cứ vòng tới vòng lui, tựa như đi vòng tròn trong mê cung khổng lồ, dù trên đường đi nàng cũng có đánh dấu, nhưng vẫn đi ngược về, nếu không nhờ bọn họ giúp đỡ, e rằng mấy người nhóm Cố Thanh Hy đã gặp phải thủ vệ từ lâu rồi.
Hắn ta thận trọng nhắc nhở: “Chủ tử, trình độ trận pháp của người trong thiên hạ không ai có thể sánh bằng, kể cả Dạ Mặc Uyên, môn chủ Tu La Môn và tộc chủ Thiên Phần Tộc cũng không theo kịp. Ngài có cần… giảm đi một phần lực lượng của trận pháp, để trận pháp đơn giản hơn không”.
Trong con ngươi như yêu tinh của Ma chủ lộ vẻ không vui.
“Những người đó có thể sánh bằng tiểu tỷ tỷ sao?”
Huyết Sát lại lau mồ hôi, đáp lời: “Vâng vâng vâng…”
Cứ đi vòng vòng như thế.
Mấy người nhóm Cố Thanh Hy sốt ruột.
Huyết Sát càng sốt ruột hơn.
Nhưng chủ tử của hắn ta lại không hề nôn nóng chút nào, còn nói một câu khiến hắn ta cạn lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!