Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cuồng Phi Sủng Vương: Thanh Hy- Mặc Uyên (Bản Dịch - FULL)

Nhìn thấy ánh mắt ngứa đòn đó, liên tưởng đến những việc nàng từng làm với mình, cuối cùng Dạ Mặc Uyên cũng không thể giữ tỉnh táo được nữa, lửa giận bắt đầu bùng lên, giơ tay phải lên muốn bóp chết nàng.

 

Cố Thanh Hy nhanh nhẹn lướt đi, nhưng bàn tay đó như cái bóng, dù nàng có trốn đi đâu cũng không thể tránh khỏi.

 

Rơi vào đường cùng, Cố Thanh Hy đành phải lăn một vòng tại chỗ, như cá chạch luồng lách trốn chạy, chật vật cút sang một bên, mới vất vả tránh khỏi đòn tấn công đó.

 

Mới vừa nãy thôi, nàng lại có cảm giác tử vong đang rơi xuống đầu mình.

 

Nam nhân này, nếu hắn muốn giết người thì một chưởng đó đủ để lấy mạng nàng.

 

Nàng cười đầy nịnh nọt: “Vương gia cao cao tại thượng, hô mưa gọi gió, chắc sẽ không làm khó làm dễ một thiếu nữ đáng thương như ta đâu nhỉ”.

 

“Thiếu nữ đáng thương?”

 

Ha.

 

Nàng là thiếu nữ đáng thương hả?

 

Cả nam nhân cũng dám đè mà còn gọi mình là thiếu nữ?

 

“Tất nhiên rồi, ngài xem cái tay nhỏ xíu của ta này, làm sao đánh lại ngài được, chuyện trước đó ta đã biết sai rồi, ngài đại nhân đại lượng, tha thứ cho ta lần này đi, tiểu nhân hứa sau này sẽ không dám làm gì ngài nữa…”

 

Xoẹt…

 

Độ ấm trong xe ngựa giảm xuống mức thấp nhất.

 

Mặt Dạ Mặc Uyên đen như đáy nồi, sát khí bắt đầu ẩn hiện.

 

Cố Thanh Hy thầm nghĩ không hay rồi, nhanh chóng lên tiếng trước khi Dạ Mặc Uyên ra sát chiêu.

 

“Vương gia, ít nhiều gì ta cũng đã cứu mạng ngài, ân oán của chúng ta xem như bỏ qua được không”.

 

“Cô nghĩ sao”.

 

Da đầu Cố Thanh Hy run lên.

 

Nàng cảm thấy chuyện này không dễ giải quyết như thế.

 

“Hay là, chúng ta bàn điều kiện đi”.

 

“Ha… Với cô á?”, Dạ Mặc Uyên từ trên cao nhìn xuống nàng, như thể đang nhìn một con kiến nhỏ xíu.

 

“Đúng, với ta, ta…”

 

“Rầm…”

 

Xe ngựa đột nhiên phanh gấp, Cố Thanh Hy đứng không vững, ngã nhào xuống.

 

Nhìn lại trước mặt nàng, đó chính là Dạ Mặc Uyên, nếu nàng lại ngã xuống thì đè hắn là điều khó tránh khỏi.

 

Hai lần trước vết thương độc của hắn phát tác, cả người không thể nhúc nhích, còn lần này…

 

Cố Thanh Hy không hề nghi ngờ, nếu nàng lại nhào vào người hắn, Dạ Mặc Uyên sẽ giết nàng không hề do dự.

 

“Soạt soạt soạt…”

 

Mấy trăm mũi tên nhanh như tia chớp xé toạc không gian bay đến, bắn thẳng vào Dạ Mặc Uyên đang ngồi trong xe ngựa.

 

Ánh mắt Cố Thanh Hy chợt lóe lên, tay phải chống bàn, nhanh chóng xoay người trên không, chộp lấy mấy mũi tên trước mặt Dạ Mặc Uyên.

Nhấn Mở Bình Luận