“Chứ còn gì nữa. Ôi, lần này coi như không uổng công tới Đan Hồi cốc”.
“Cho dù bị mấy vị cường giả cái thế hù dọa cũng xứng đáng”.
Vừa mới dứt lời, đại trận ngăn cản rung rung lắc lắc, sợ đến mức trái tim họ run rẩy thêm lần nữa.
“Cốc chủ Nạp Lan, không biết năm viên đan Tẩy Tủy hiện giờ đang ở đâu nhỉ? Nếu năm viên đan Tẩy Tủy muốn xuất ra, chi bằng bán cho bọn ta đi”.
“Các vị ngàn dặm xa xôi tới Đan Hồi cốc của bọn ta, đường sá vất vả, còn khiến các vị… ờm… hốt hoảng lo sợ, trong lòng lão phu cũng áy náy lắm”.
Cốc chủ Nạp Lan nói rồi ngẩng đầu nhìn trời, người của Thiên Phần tộc và Ngọc tộc không biết đánh nhau đến đâu rồi, Dạ Mặc Uyên và ma chủ vẫn đánh nhau không ai tách ra nổi.
Đám đông không phải kẻ ngốc, chỉ trong chốc lát đã hiểu “áy náy” mà cốc chủ Nạp Lan nói là ý gì.
Cốc chủ Nạp Lan nói tiếp: “Thế nên, năm viên đan Tẩy Tủy này sẽ theo hình thức đánh trống truyền hoa, truyền đến đâu thì người đó được, coi như Đan Hồi cốc bồi tội cùng các vị”.
Người của các thế lực vừa và nhỏ quá đỗi vui mừng.
Như thế càng tốt, lỡ như hoa truyền tới tay họ, họ còn thể nhận được một viên đan Tẩy Tủy miễn phí.
Đệ tử của Đan Hồi cốc bắt đầu đánh trống, do Thiên Phần tộc và Ngọc tộc đứng đầu, hai bên tiến hành đánh trống truyền hoa cùng lúc.
“Tùng tùng tùng..”.
Hai bông hoa truyền tới tay của các thế lực vừa và nhỏ khiến họ phấn khích đến mức cười ha hả không ngừng.
Cố Thanh Hy chỉ cảm thấy đau buồn, những người này thật là, một viên đan Tẩy Tủy nhỏ xíu đã có thể vui đến mức này, không biết nên buồn hay nên buồn cười.
Tặng đống đan Tẩy Tủy đó cho nàng, nàng còn thấy vướng chỗ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!