Ngày hôm sau.
Giang Tiểu Thần thức dậy, tùy tiện sửa sang xong rời khách sạn đến cục dân chính.
Khi bắt taxi đến cục dân chính thì đã quá thời gian hẹn hơn mười phút, khi gặp Tô Nhược Sơ, anh không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy một khuôn mặt lạnh lùng như có người nợ cô mấy triệu tệ.
"Giang Tiểu Thần, đến đăng ký kết hôn mà anh cũng đến muộn được, người như anh còn có tác dụng gì hả?"
Tô Nhược Sơ mặc bộ đồ OL được đặt may giống như ngày hôm qua, bộ quần áo với đường may tỉnh tế, bao lấy thân hình quyến rũ của cô, dưới chân mang một đôi giày cao gót, dáng vẻ lạnh lùng xa cách, chắc chắn là một người phụ nữ chim sa cá lặn, hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.
Khuôn mặt căng tràn collagen mịn màng, trắng vừa phải vẫn thấy được chút ửng hồng, khuôn miệng anh đào nhỏ xinh, dáng người có lồi có lõm, nhưng đáng tiếc lại bị cô cố ý che giấu.
Nhưng lại không thể che giấu được đôi mắt sắc bén của Giang Tiểu Thần, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy được, hơn nữa anh thật sự đã được nhìn thấy vào đêm hôm kia, từng tấc da thịt của cô đều đẹp đế, mịn màng.
Giang Tiểu Thần mỉm cười bước tới, giải thích: "Cũng không phải là cô không hiểu thành phố lớn Trung Hải này.
Đúng giờ đi làm buổi sáng, đường bị tắc..."
"Đủ rồi, tôi không cần bất kỳ lời giải thích nào!" Tô Nhược Sơ trách cứ, nhanh chóng ngắt lời Giang Tiểu Thần: "Nhìn cách ăn mặc của anh là có thể thấy anh hoàn toàn không quan tâm đến chuyện này!"
Giang Tiểu Thần mang dép, mặc áo thun trắng, quần soóc hoa hòe hoa sói, thoạt nhìn không có vẻ là sắp kết hôn, mà như vừa mới đi từ tiệm mát xa ra.
"Chẳng lẽ cô rất quan tâm đến cuộc hôn nhân của chúng ta?" Giang Tiểu Thần nhẹ nhàng hỏi.
Quan tâm sao? Thật ra chính Tô Nhược Sơ cũng không biết, nếu nói không quan tâm, hôm nay cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi mới tới, hơn nữa còn rất bất mãn với bộ dạng bất cần đời của Giang Tiểu Thần. Nhưng nếu nói quan tâm thì dường như cũng không phải, bởi vì người cô sắp cưới một người mà cô không quá hiểu biết, một người đàn ông mới chỉ gặp có vài lần.
"Tô Nhược Sơ, cô sẽ không thích tôi đấy chứ? Nếu thích tôi, tôi có thể cố gắng hơn một chút để thích lại cô." Giang Tiểu Thần cười xấu xa nói.
Tô Nhược Sơ nhìn người đàn ông không biết xấu hổ này, trong mắt hiện lên vẻ tức giận và căm ghét: "Tôi rất nghiêm túc nói cho anh biết, Giang Tiểu Thần, tôi sẽ không thích anh, cho dù đàn ông trên thế giới này có chết hết, tôi cũng sẽ không chấp nhận anh."
"Cô muốn nói gì thì tùy, nhưng tôi cũng không phải là người đàn ông tùy tiện, nếu không phải vì ý của sư phụ, tôi mới không lấy cô đâu."
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!