Lâm Đình vốn không muốn để ý đến những người này, nhưng đối phương lại trực tiếp đập tan cửa nhà mình ra, nếu như vậy mà anh còn không ra mặt thì đúng là quá uất ức!
"Rốt cuộc mấy người bị làm sao vậy? Tôi báo cảnh sát đấy!"
Lời của Lâm Đình căn bản không khiến vị thôn trưởng bình thường hay làm mưa làm gió này có chút sợ hãi lo lắng nào, dù sao ông ta cũng không hề sợ một thôn dân nho nhỏ, chứ đừng nói đến việc còn là một tên thọt?
Thiệu Kiến Trung ngang ngược đến đây chất vấn, trong nháy mắt nhìn thấy Lâm Đình liền bắt đầu tỏ ra hung dữ.
"Con gái tôi đâu? Cậu giấu con gái tôi đi đâu rồi!"
Thiệu Kiến Trung tỏ ra vô cùng hung hăng khí thế, biểu hiện như vậy đương nhiên sẽ trăm phát trăm trúng với thôn dân lương thiện hèn yếu, nhưng đối với Lâm Đình lúc này lại không hề có chút hiệu quả nào cả, còn khiến Lâm Đình cảm thấy có chút buồn cười.
"Ông đang nói hươu nói vượn gì đấy? Con gái ông đi lạc, ông đến chỗ tôi tìm cái gì? Chẳng lẽ con gái của ông lại ở trên giường tôi chắc!", nếu đối phương đã không khách khí, đương nhiên Lâm Đình cũng sẽ không khách khí.
Lời của Lâm Đình càng thêm chọc giận Thiệu Kiến Trung.
"Tên kia, tôi thấy cậu đã chán sống rồi!" Lâm Đình co quắp khóe miệng, không biết mấy ngày nay làm sao nữa, vì sao cứ luôn có người nói với mình như vậy?
Hay là những người này nói tới nói lui cũng chỉ có mấy câu như thế thôi?
"Làm sao? Ông cắn tôi à? Tôi không sợ chó đâu!"
Thiệu Kiến Trung có thể làm mưa làm gió ở thôn Hà Hoa, bây giờ ở thôn Đào Hoa cũng muốn thể hiện oai phong của mình, không ngờ rằng lại gặp một kẻ cứng đầu như Lâm Đình.
Lúc hai người còn đang cãi nhau, một vài thôn dân vừa rồi bị Thiệu Kiến Trung mắng mỏ đều đã chạy tới.
Dù sao trong làng xảy ra chuyện như vậy, theo tính cách thích xem náo nhiệt của mọi người, sao có thể bỏ lỡ được chứ?
"Mọi người tới phân xử thử đi, buổi sáng hôm nay tôi cấp cứu cho con gái ông ta, lúc ấy có rất nhiều người trong thôn chúng ta đều tận mắt thấy, đều có thể đến làm chứng! Bây giờ con gái của ông lại chạy mất, ông không nghĩ lại mình đầu tiên đi, ông còn đến nhà tôi đập phá, ông thì tính là cái gì!, Lâm Đình không khách khí nói.
Cuối cùng lúc này Thiệu Kiến Trung cũng không nhịn được nữa, muốn ởi lên dạy dỗ Lâm Đình.
Bản thân Lâm Đình đã được Vô Tương Quyết cường hóa thể chất, lại thêm bây giờ chân cẳng đã khôi phục một nửa, đừng nói đối phó với một Thiệu Kiến Trung, cho dù có thêm hai ba người nữa Lâm Đình cũng có thể xử lý dễ dàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!