Lâm Đình vừa bị Lữ Mai Phương bắt lấy tay cũng là cả kinh, nhưng lúc anh hơi chần chờ, tay anh đã bị Lữ Mai Phương trực tiếp đặt lên trên người bà ta.
Lần này, Lâm Đình xem như đã hoàn toàn cảm nhận được sự khô nóng và cơ thể của Lữ Mai Phương đã hoàn toàn là nước tràn thành lụt.
Lữ Mai Phương nôn nóng phát ra vài âm thanh khiến người ta cảm thấy khó xử trong miệng, mà vừa rồi lúc bà ta mở mắt ra cũng đã thấy rõ tình trạng của mình.
Dù sao Lâm Đình cũng còn trẻ, đồng thời còn rất đẹp trai.
Lại thêm Lâm Đình và Lữ Mai Phương chỉ là trưởng bối hậu bối trên xưng hô mà thôi, thật ra không hề có chút quan hệ máu mủ nào cả, cho nên Lữ Mai Phương cũng không để ý quá nhiều.
Cho dù nghĩ rằng mình đang nằm mơ, bà ta vẫn nắm lấy tay Lâm Đình không buông.
Lâm Đình cảm nhận được tình trạng của Lữ Mai Phương, không ngừng giãy giụa.
Lâm Đình càng giãy giụa, Lữ Mai Phương
càng nắm chặt không buông.
‘Thím, cháu là Lâm Đình, cháu đang chữa bệnh cho thím mà!”
Lâm Đình thấp giọng nói, hiển nhiên lúc nghe được tên Lâm Đình, Lữ Mai Phương cũng ý thức được không phải mình đang nằm mơ, những gì mình làm lúc này đều là thật.
Dù vậy, Lữ Mai Phương cũng chỉ hơi chần chờ thôi, vẫn nắm chặt lấy tay Lâm Đình.
“Thím khó chịu quá… Giúp thím một chút…”
Lữ Mai Phương nói như thế, vẫn nắm lấy tay Lâm Đình di chuyển trên người mình.
Lâm Đình giãy giụa một lát, ngay lúc Lữ Mai Phương vừa há mồm muốn kêu to, Lâm Đình lập tức đưa tay ra bịt miệng bà ta lại.
“Thím là thím của cháu mà!”
Đám người Vương Tiền Tiến và Hạnh Nhỉ đều đang ở bên ngoài, nếu Lữ Mai Phương kêu như thế, Lâm Đình xem như sẽ mất hết thanh danh.
Nếu Vương Tiền Tiến lại trách móc lan truyền chuyện này với toàn bộ người trong làng, lại truyền tới nơi khác thì coi như xong.
Bây giờ chắc chắn Lâm Đình đang có tâm
tư làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, hơi chần chờ một chút mới nóỉ: “Đừng kêu nữa, cháu giúp thím!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!