Bấy giờ trước thành Thanh Châu rộng lớn đang tập trung đại quân Thanh Châu chừng mười một ngàn người.
Triệu Trinh Tử ra khỏi thành đầu tiên, mang theo một ngàn ky binh, đó là của hồi môn mà Triệu gia cho Thanh Châu Vương phi, một ngàn con cháu Triệu gia lập thành đội ky binh tỉnh nhuệ.
Lúc Thanh Châu Vương ra khỏi thành huy động toàn bộ Thân Vệ doanh, những mười ngàn đại quân.
Số lượng lính trong Thân Vệ doanh theo luật định là 3000, con số mười ngàn này đã vượt xa so với quy định.
Có thể phần nào thấy được dã tâm của Thanh Châu Vương lớn đến đâu.
Lúc này, Thân Vệ quân Thanh Châu đã dàn trận xong.
Trong đội ngũ, ánh đao ánh kiếm lấp lóe, kỷ luật chặt chẽ, chiếc khiên lóe lên ánh sáng lạnh dưới ánh mặt trời.
Sát khí của đội ngũ binh lính dàn trận ngút trời.
Hạ Thiên phóng theo sau Triệu Tử Thường, chạy thục mạng tới chỗ Thanh Châu Vương: “Vương huynh, Thanh Châu của huynh có ác phỉ tụ tập định giết vương đệ ta đây.”
Hạ Thiên lỗ mãng phóng tới chỗ Thanh Châu Vương khiến cửa phía tây thành Thanh Châu hoàn toàn im phăng phắc.
Hoang Châu Vương xông tới lỗ mãng như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của đội quân Thanh Châu.
Giờ nên xông lên bắt sống?
Ha là chờ Hoang Châu Vương tự chui đầu vào lưới đây?
Vốn dĩ theo kế hoạch của bọn họ thì Hoang Châu Vương. nhìn thấy bọn họ dàn trận như vậy chắc chỉ có hai sự lựa chọn:
Một là bỏ chạy.
Hai là quỳ xuống xin tha.
Nhưng Hoang Châu lại ra chiêu khác với lẽ thường.
Thanh Châu Vương vỗ trán: “Vương sư phụ, làm sao bây giờ?”
Vương Tứ Phúc cũng hơi do dự: “Chờ hẳn tới gần, chúng †a nghe lệnh Vương gia động thủ, bắt sống Hoang Châu Vương.”
Thanh Châu Vương gật đầu: “Được.”
Bỗng nhiên.
Triệu Trinh Tử đứng bên cạnh chợt chuyển mắt, vung tay. lên: “Triệu gia quân, theo ta đi đón Hoang Châu Vương.”
“Rõ”
Một ngàn ky binh tinh nhuệ của Triệu gia phóng theo Triệu Trinh Tử, đứng chẳn trước mặt Hạ Thiên: “Hoang Châu Vương chớ hoảng sợ, quân địch ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!