Tư Mã Lan chọc cuốn sách cổ vào bộ ngực đẫy đà của Tư Mã Qua, trêu ghẹo: “Không phải chỗ này của ngươi càng ngày càng bự hay sao."
“Tại sao đầu lại không thấy khôn ra vậy?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Qua đỏ bừng: “Tiểu thư mắng ta là ngực to não lép đấy à?”
Tư Mã Lan xòe hai tay: “Ngươi nói gì thì là vậy, ta không hề nói gì hết.”
Tư Mã Qua nghiến hàm răng mèo, vươn tay chọc lét Tư Mã Lan: “Nếu tiểu thư bạc tình bạc nghĩa như thế thì chớ trách Tiểu Qua không thương hoa tiếc ngọc, cho Vương gia đẹp trai của tiểu thư chỉ còn biết khóc!”
“Ha ha ha..."
Hai nữ tử lại cười đùa với nhau.
“Tiểu thư, Vương gia nói cho tiểu thư biết thuật nhìn người à?”
“Đương nhiên!”
“Tiểu Qua tò mò lắm”
“Vậy ngươi chờ một chút, đợi các lão nho của Nho gia tới gặp Vương gia thì ngươi sẽ biết thuật nhìn người của Vương gia là gì thôi.”
“Tiểu thư tiết lộ một chút thôi được không.”
“Ừm, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết vài chữ... Ôn, lương, cung, kiệm, nhượng!”
“Không hiểu!”
“Chờ các cao nhân Nho gia tới, ngươi và ta ngồi cạnh Vương gia là ngươi sẽ hiểu ngay.”
“Dạ” Trong lòng Tư Mã Qua càng thêm hiếu kì.
Ôn, lương, cung, kiệm, nhượng, năm chữ này còn thiếu gì nữa?
Chúng có nghĩa là gì?
Quả nhiên trí tuệ của Vương gia sâu như biển, thật là mệt óc.
Một bên khác, Hạ Thiên tập tư thế đứng nghiêm với các tân binh Vương phủ suốt một canh giờ, đội xe Hoang Châu đã đi qua từ lâu.
Hạ Thiên hô to: “Dừng.”
“Huych huych huych...”
Một số tân binh lập tức ngã lăn ra đất, thở hổn hển.
Tư thế đứng nghiêm còn mệt hơn chạy bộ.
Hạ Thiên rất hài lòng về biểu hiện của các binh sĩ: “Lô Thụ, Cao Phi, Triệu Tử Thường, Tàng Nhất!”
“Có!"
“Tiếp theo, các ngươi tự dẫn đội ngũ của mình nhanh chóng đuổi theo đội xe, mặc quân phục vào, phân phát trường thương cho mọi người, treo bóng gỗ đẳng sau những chiếc xe ngựa, triển khai huấn luyện thương thuật!”
“Rõ”
“Tất cả đứng dậy!”
“Chạy!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!